KHI TÌNH YÊU ĐẾN LẦN NỮA - Trang 121

đi giày thể thao nom rất trẻ và đầy sức sống. Tuy cô biết phong cách ăn
vận, trang điểm của mình khá đơn giản và trang nhã, phù hợp với đi du
lịch, nhưng cô cũng biết, nếu ra ngoài mà trang điểm sơ sơ thế nào cũng là
một sắc mặt tái mét, không có sức sống, thực sự cô thấy hơi xấu hổ.

Anh muốn đưa cô đi ăn sáng trước nhưng cô phản đối: “Đi bây giờ,

máy bay có đồ ăn sáng mà”.

“Chả nhẽ em thích ăn sáng trên máy bay à?”

Diệp Tri Thu không biết mình có thích bữa sáng trên máy bay không

nhưng từ trước tới giờ, đối với vấn đề ăn uống, cô không kỹ tính lắm. Cô
coi đó chỉ là việc lấp đầy dạ dày. Vì thế cô đương nhiên thừa nhận bữa ăn
nhẹ kiểu Tây kèm với trà có vẻ hợp với mình hơn một chút.

Ăn sáng xong, anh lái xe đưa cô đến sân bay, giúp cô lấy hành lý, mua

bảo hiểm, đổi thẻ lên máy bay. Cô đã quen tự mình đi về, lần đầu tiên đi
nhàn rỗi để người khác làm hộ tất cả các thủ tục, tự nhiên thấy hơi choáng
ngợp.

“Em mang chút hành lý đơn giản vậy thôi sao?”

Từ trước đến nay, mỗi khi đi công tác cô chỉ mang theo những đồ thiết

yếu. Lần này, ngoài một túi hành lý, cô khoác thêm một cái túi đựng máy
tính xách tay, ngay cả va li kéo cũng không mang theo. Cô trả lời: “Em đi
có ba ngày thôi, có dùng bao nhiêu đồ đâu”.

Anh tiễn cô đến tận cửa an ninh, thái độ chu đáo đúng như một người

bạn trai. Cô đi được vài bước thì dừng chân quay lại, anh đang mỉm cười
nhìn cô, cô cũng cười theo, vẫy vẫy tay với anh rồi mới sải bước về phía
cầu thang cuốn đi lên cửa máy bay.

Làm về mảng thị trường gần sáu năm, hình như chỉ ngoài Tây Tạng và

Đài Loan ra, tất cả các tỉnh đều in dấu chân cô. Cô thực sự đã mệt mỏi với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.