Khi tôi lên đến đỉnh dốc anh đã ngừng cưa. Đứng giữa một đống vỏ bào, anh
đang lắp hai tấm ván với nhau. Giữa những khoảng trống đầy bóng tối chúng
có màu vàng như vàng thật, giống như thỏi vàng nhẵn mượt, mang trên hông
nó những đường lượn sóng mềm mại dấu vết của lưỡi rìu vòm: Cash là một thợ
mộc giỏi. Anh đặt tấm ván trên hai chiếc niễng, lắp dọc theo các cạnh thành
một phần tư chiếc hộp hoàn chỉnh. Anh quì xuống liếc dọc theo cạnh của
chúng, rồi hạ chúng xuống và cầm rìu lên.Một thợ mộc giỏi. Addie Bundren
chắc chẳng mong có một chiếc hộp tốt hơn thế này để nằm vào. Nó sẽ làm cho
bà thêm tự tin và được an ủi. Tôi tiếp tục đi về phía ngôi nhà, những tiếng rìu
cốp cốp cốp đuổi theo sau.