KHI TÔI NẰM CHẾT - Trang 248

DEWEY DELL

Khi ông ấy nhìn thấy tiền, tôi nói, “Đây không phải là tiền của tôi, nó không

thuộc về tôi.”

“Vậy thì của ai?”

“Đây là tiền của Cora Tull. Là của bà Tull. Tôi bán bánh được tiền này.”

“Mười đô la cho hai chiếc bánh?”

“Đừng sờ vào đó. Nó không phải của tôi.”

“Mày không có những cái bánh đó. Mày nói dối. Nó là chiếc váy diện Chủ

nhật của mày trong cái bọc ấy.”

“Ông đừng sờ đến đó. Nếu ông lấy nó ông là thằng ăn cắp.”

“Con gái tôi kết tội tôi là thằng ăn cắp. Cô con gái của tôi đấy.”

“Bố. Bố.”

“Tao đã nuôi mày lớn đã cho mày cái ăn cái mặc. Tao đã cho mày tình

thương yêu và chăm sóc, thế mà đứa con gái tao đẻ ra, đứa con gái của bà vợ
quá cố của tao, gọi tao là thằng ăn cắp ngay trên nấm mồ của mẹ nó.”

“Nó không phải của con, con đã bảo bố. Có Chúa biết, nếu nó là của con thì

bố có thể lấy được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.