“Mày lấy ở đâu ra mười đô la?”
“Bố. Bố.”
“Mày không nói với tao. Có phải mày kiếm được nó bằng cách nhục nhã mà
mày không dám nói?”
“Nó không phải của con, con nói với bố rồi. Bố không hiểu nó không phải
của con à?”
“Đâu phải là tao sẽ không trả lại. Nhưng nó gọi bố đẻ của nó là thằng ăn
cắp.”
“Con không thể, con đã nói với bố. Con nói với bố rằng nó không phải tiền
của con. Chúa biết bố có thể lấy.”
“Tao không lấy. Con gái của tôi mười bảy năm trời tôi nuôi nó, nó tiếc tôi
không dám cho vay mười đô la.”
“Nó không phải của con, con không thể,”
“Vậy nó là của ai?”
“Người ta đưa cho con. Để mua một thứ.”
“Để mua cái gì?”
“Bố, bố.”