KHỈ VÀ HỔ - Trang 107

Ông bước ra ngoài ban công. Sàn nhà và lan can bằng gỗ vẫn còn ướt

mưa. Ở đầu ban công trái là một giá để chậu hoa tre cảnh. Một vài chậu rỗng
đặt trên ba cái kệ, chồng lên nhau, giống như bậc thang lên thư viện.

Bây giờ ông có thể thấy rõ ràng thực sự là bọn cướp đang làm phiến gỗ

phá cửa. Tuy nhiên ông không nghĩ rằng, chúng có thể sẵn sàng trước khi
bình minh, vì chúng cũng phải làm một xe đẩy để mang phiến gỗ xuống dốc
đến cổng trang viên. Nghiêng người qua lan can, ông nhìn thấy khoảng hai
mươi bước phía dưới mái của các khu nhà ở phía sau điền trang. Ông nhìn
lên. Mái hiên phía trên ban công khá rộng. Phía trên thanh dầm của cửa trượt
có một hàng các tấm gỗ bằng khoảng ba lỗ vuông, mỗi cái được khắc hoa văn
phức tạp hình con rồng uốn lượn giữa các đám mây. Sự hoàn thiện một cách
tỉ mỉ trong tất cả các chi tiết chứng tỏ trang viên này ít nhất đã được hai trăm
năm tuổi. Cac kiến trúc sư bây giờ không còn dành quá nhiều quan tâm tới
những chi tiết như vậy nữa.

Có một sự mát mẻ dễ chịu trong không khí; sương giá đã lại bao phủ

được một lúc lâu. Ông quyết định để cửa khép hờ. Điều đó cũng sẽ giúp ông
nghe thấy tiếng chiêng rõ hơn, nếu có thể là tiếng báo động. Ông định chuẩn
bị đi ngủ, nhưng lại thay đổi ý định khi bỗng nhìn thấy bàn âm nhạc phía sau
căn phòng. Thực sự ông không cảm thấy buồn ngủ, và thử chơi vài nốt nhạc
có thể sẽ giúp qua thời gian. Ngoài ra, tất cả những cuốn sách hướng dẫn
nhạc cổ đều chỉ ra rằng một đêm trăng sáng là thời điểm thích hợp nhất cho
việc chơi loại nhạc cụ này. Ông đã chơi thất huyền cầm từ thời trẻ, vì nó
chính là loại nhạc cụ yêu thích của Đức Khổng Tử, và nghiên cứu về nó là
một phần của nền giáo dục văn hóa. Nhưng quan tòa đã không chạm vào
những dây đàn trong nhiều năm rồi. Ông tò mò liệu mình có còn nhớ những
ngón đàn phức tạp hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.