KHỈ VÀ HỔ - Trang 110

Những chiếc lá vàng

Cuốn theo cơn gió

Cơn sợ hãi qua đi

Đàn ngỗng mùa thu năm ngoái.

Liệu chúng có thể đưa tôi

Theo chuyến bay dài về nhà

Tới quê nhà ở chốn xa xôi

Nơi trái tim tìm thấy yên bình.

Ông chơi hết giai điệu một lần, thật chậm rãi, mắt dán vào bản nhạc. Có

một âm điệu nhịp nhàng rất dễ dàng để ghi nhớ. Sau khi đã lặp đi lặp lại các
nốt khó một vài lần, ông đã thuộc giai điệu. Ông nút chặt dây ở tay áo lông
thú và chuẩn bị sẵn sàng để gảy đàn một cách nghiêm túc, khẽ ngẩng đầu về
phía cảnh núi trăng sáng bên ngoài.

Đột nhiên, ông dừng lại. Ngay khóe mắt mình, ông thấy một cô gái mảnh

mai, đứng cạnh góc trái bàn đọc sách. Bóng hình mờ mờ được bao phủ trong
bóng tối, nhưng bờ vai xuôi, chiếc mũi cong và mái tóc chải ngược lên gọn
gàng từ trán hiện ra rõ ràng trên bình phong dưới ánh trăng.

Bóng hình mờ nhạt nhập nhòa ở đó một lúc. Rồi nó biến mất vào bóng

tối.

Quan tòa Địch ngồi bất động, đôi tay đặt trên dây đàn. Ông muốn cất

tiếng gọi, nhưng có một cảm giác mắc nghẹn trong cổ họng. Sau đó, ông
đứng dậy, bước vòng qua bàn để đàn và từ từ tiến vài bước về hướng góc bên
trái, nơi bóng hình biến mất. Ông sửng sốt nhìn chằm chằm vào bàn đọc sách.
Không có ai ở đó cả.

Ông xoa mặt. Chắc chắn đó là hồn ma của cô gái đã chết.
Với một nỗ lực lấy lại bình tĩnh, ông đẩy cửa trượt mở hẳn ra, và bước ra

ngoài ban công hẹp. Ở đó, ông hít một hơi thật sâu không khí lạnh lẽo. Trong
sự nghiệp lâu năm của mình, ông đã có dịp gặp nhiều hiện tượng ma quái,
nhưng những thứ đó cuối cùng đều có một lời giải thích hoàn toàn tự nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.