KHỈ VÀ HỔ - Trang 34

- Đó là lý do tại sao tôi nghỉ buổi chiều! Tôi đã nghĩ đến việc cho bản

thân mình giải trí một chút. Không một chút dính líu tới việc công, ông cứ
yên tâm. Tôi đang tự do!

- Rất khôn ngoan! Lão già nhận xét chua chát: - Mang một ả gái đi không

giấy phép. Hãy vui vẻ bỏ ra một số tiền hối lộ và rồi lại có tiền công ở tòa án!

- Vậy ông sẽ cho tôi gì? Tôi muốn có một sự tự do ở vùng ngoại ô, bởi vì

tôi phải nghĩ đến danh tiếng của tôi.

- Tại sao ông làm vậy, ông Tào? Thủ lĩnh cái bang nói ôn tồn: - Tiêu

chuẩn của ông là gì?

Tào Can quyết định cho một lời nhận xét hơi quá trớn. Anh nói trầm

ngâm:

- Một cô gái trẻ, và xinh đẹp. Nhưng giá rẻ, nhờ cả vào ông!
- Ông sẽ thấy giá trị lời khuyên của tôi, ông Tào!
Lão già nhìn Tào Can khi anh khó chịu đếm ra năm đồng, đặt trên quầy,

nhưng lão ta không có vẻ gì là sẽ cầm tiền. Với một tiếng thở dài Tào Can
thêm năm đồng nữa. Giờ lão già mới thu chúng lại với bàn tay có những
chiếc móng nhọn hoắt.

- Hãy vào nhà trọ Thiên Vũ, lão ta lẩm bẩm. - Con đường đi xuống thứ

hai, ngôi nhà thứ tư bên trái. Hãy hỏi Giang Kiều. Đó là anh trai của cô ta,
anh ta sẽ thực hiện thỏa thuận, tôi đã được bảo vậy. Lão ta nhìn Tào Can vẻ
xem xét cẩn thận, sau đó nói thêm với nụ cười nhăn nhở: - Ông sẽ thích
Giang Kiều, ông Tào! Một con người đơn giản, cởi mở. Và rất hiếu khách. Đi
vui vẻ nhé, ông Tào. Ông thực sự xứng đáng với điều đó!

Tào Can cảm ơn ông ta và đi ra ngoài.
Anh bước trên con đường rải sỏi của con hẻm hẹp nhanh nhất có thể, vì

anh không muốn để lão già cử một trong những tên ăn xin của mình tới nhà
trọ trước báo cho Giang Kiều là có một nhân viên tòa án đang trên đường
đến.

Nhà trọ Thiên Vũ là một nơi nhỏ bé nghèo nàn, nằm giữa cửa hàng của

một người bán cá và một hàng rau quả. Trong không gian sáng lờ mờ ở phía

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.