KHỈ VÀ HỔ - Trang 86

thở dài và nói thêm bằng một giọng cam chịu: - Ôi phải rồi, chúng ta đi thôi!

- Chúng ta không nên sắp xếp cho quan tòa một căn phòng trước hay sao,

thưa ngài? Viên quản lý hỏi. - Ngài ấy cần phải thay đồ.

Ông Minh do dự một lát trước khi trả lời cộc lốc:
- Anh trai ta sẽ quyết định chuyện đó. Ông ấy là người đứng đầu ở đây

mà. Quay sang quan tòa, ông ta nói tiếp: - Xin ngài thứ lỗi cho chúng tôi một
lát, thưa ngài, tôi phải đi cấp đồ ăn cho những người tị nạn, với Yến và Liêu.
Tất cả bọn người hầu ở đây đã bỏ trốn ngay khi nghe nói về sự xuất hiện của
những tên cướp, ngài thấy đấy. Chúng tôi chỉ còn có người gác cổng, và đôi
vợ chồng già tôi đưa theo từ thị trấn. Vì vậy, ngài hãy thông cảm cho chúng
tôi không thể cho ngài sự tiếp đón nồng nhiệt hơn được, và...

- Tất nhiên rồi! Quan tòa vội vã cắt ngang. - Đừng bận tâm về ta! Ta sẽ

ngủ trên băng ghế dài dựa vào tường ở kia, và ta...

- Anh trai tôi sẽ quyết định. Ông Minh lặp lại chắc chắn. Ông ta đứng lên

và rời khỏi đại sảnh, theo sau là Yến và người quản gia.

Quan tòa Địch tự rót cho mình một tách trà. Ngay khi đến nơi, ông đã nói

rằng mình chỉ là một quan huyện, để không gây phiền hà cho người chủ nhà
vẫn chưa thấy mặt của mình; ngay cả những chủ đất lớn nhất cũng sẽ phải
hậu đãi một quan chức lớn của triều đình, một người có cấp bậc cao như ông.
Bây giờ thấy tình huống khó xử ở đây, ông vui mừng hơn khi đã không tiết lộ
danh tính thực sự.

Ông uống hết chén trà, đứng dậy và bước ra cửa. Đứng ở đầu cầu thang,

ông nhìn ra sân, nơi đã được thắp sáng bởi một vài ngọn đuốc. Viên quản lý
và người quản gia đứng bên một cái vạc sắt rất lớn, bận rộn múc cháo vào bát
cho mọi người. Ông Minh đang giám sát họ, luôn miệng cộc cằn quát những
người nông dân không được đẩy nhau. Một nửa trong số họ là phụ nữ và trẻ
em, một số chỉ mới là thiếu niên. Ông sẽ không bao giờ để những người này
rơi vào tay bọn cướp được. Băng Phi Hổ sẽ giết những người đàn ông, đàn bà
già cả và trẻ sơ sinh ngay tại chỗ, còn những chàng trai trẻ và thiếu nữ sẽ bị
bán làm nô lệ. Ông phải làm một cái gì đó. Giận dữ giật mạnh bộ râu, ông
nghĩ một cách cay đắng về quyền lực trong tay. Ông, người đứng đầu Bộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.