KHỈ VÀ HỔ - Trang 95

Khuôn mặt của người quản gia vui mừng hẳn lên. Nhưng viên quản lí lại

mím môi và nói một cách lo lắng:

- Quá nguy hiểm! Chỉ cần sơ sẩy một chút, những tên côn đồ sẽ giết

chúng ta ngay. Chúng sẽ tra tấn chúng ta!

Bất chấp vẻ sợ hãi của Minh và Liêu, quan tòa nói kiên quyết:
- Nếu có bất cứ điều gì xảy ra, các ông hãy đóng cửa để ta ở ngoài. Ta có

thể tự lo được cho mình. Ông nói thêm với một nụ cười gượng gạo: - Ta sinh
năm Hổ đó!

Ông Minh cho ông một cái nhìn đầy ý nghĩa. Sau một lúc, ông ta nói:
- Vậy được rồi. Tôi sẽ chỉ huy việc đặt bẫy. Ông sẽ giúp tôi, Liêu. Ông ta

đứng dậy rất nhanh và hỏi: - Cậu đưa Đại Nhân lên phòng nhé, Yến? Tôi sẽ
đi đến tháp canh, bây giờ là đến phiên tôi. Với quan tòa, ông nói thêm: -
Chúng tôi thay phiên nhau cứ mỗi ba giờ một, để theo dõi bất cứ động thái
bất ngờ nào của bọn côn đồ. Suốt cả đêm luôn.

- Ta sẽ đi cùng ông. Quan tòa nói. - Ta sẽ thay phiên tiếp sau ông nhé, ông

Minh?

Ông Minh phản đối rằng họ không bao giờ có thể chấp nhận điều đó,

nhưng quan tòa Địch rất kiên quyết, và cuối cùng đã nhất trí để quan tòa đến
tháp canh từ nửa đêm đến đầu giờ Sửu. Sau đó Yến sẽ tiếp thay ông cho đến
lúc bình minh.

Ông Minh và người quản gia rời đi để tới nhà kho nơi để những lưới đánh

cá. Quan tòa choàng áo lông thú lên, đeo thanh kiếm của mình vào và theo
Yến đến cầu thang. Viên quản lý đưa ông lên tới đầu cầu thang, sau đó họ leo
lên một cầu thang hẹp, ọp ẹp dẫn lên tầng ba. Ở đó quan tòa chỉ thấy một lối
đi tới một cửa gỗ.

Yến dừng lại và nói hối lỗi:
- Tôi lấy làm tiếc khi ông chủ giao căn phòng này cho ngài, thưa Đại

Nhân. Tôi hy vọng ngài không phiền ngủ trong căn phòng mà mới đêm qua
... Tôi có thể tìm cho ngài căn phòng khác ở tầng dưới, những người khác sẽ
không biết điều đó...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.