KHI VẾT THƯƠNG NẰM XUỐNG - Trang 113

KHI VẾT THƯƠNG NẰM XUỐNG

Nguyễn Văn Học

www.dtv-ebook.com

Chương 10

Cảm giác vừa lạ vừa sợ, nó làm cho cậu bỡ ngỡ. Cậu sẽ phải trả lời mẹ

nuôi thế nào đây? Hoàn toàn do cậu quyết định, không thể đem chuyện đó
ra mà tham khảo ý kiến của bạn học, hay của thầy cô trong trường. Đương
nhiên cậu không muốn thấy mẹ nuôi khổ. Bà cứu giúp, cho ăn học, cho ước
mơ. Giờ chỉ cầu xin được ăn nằm, được cậu cho cảm giác của người đàn bà
có chút hạnh phúc. Bản thân cậu đã chứng kiến cảnh cô đơn của một người
đàn bà. Cậu đã thấy bà trong nhà tắm rất lâu. Chắc hẳn có lúc bà đã kì cọ
đến mòn da, tứa máu. Qua một lần kính mỏng, đôi khi cậu thấy lờ mờ thân
thể đầy tiềm tàng của bà. Nó gợi lên sức mạnh dục tính. Sức mạnh của một
cỗ máy tinh vi thiếu nhiên liệu hoạt động. Nó thông báo tâm hồn bà đang
gào thét, cần sự thỏa mãn và cứu rỗi. Bà không thể đem ra so sánh với thân
thể của cô gái tên Quê nơi chôn nhau cắt rốn của cậu. Cũng không thể nào
còn trẻ trung như cô bạn gái ngồi cạnh tên Hoằng ở trường bây giờ. Hoằng
có đôi mắt hoang hoải sâu xa, cũng rất khó đoán, chỉ khi vui vẻ mới thấy
hồn nhiên tỏa khắp. Còn ở mẹ nuôi, lúc nào cũng có vẻ trầm xuống, nín
nhịn, như hai con rùa đang nín nhịn chịu đựng mẹ hành hạ. Nếu không làm
hài lòng mẹ có thể nào Kiêu sẽ bị đem ra mà hận, ngôi nhà này xuất hiện
con rùa thứ ba mang tên Kiêu. Điều đó thật khủng khiếp. Không, tôi không
muốn thế. Cậu hét lên trong tâm thức.

Sau giây phút có một không hai diễn ra trong nhà tắm, cả hai đều thấy

ngượng ngùng. Bà mẹ ngồi thất thần bên khung tranh, còn Kiêu ngồi yên
một góc trên tầng. Kiến rù rì bò trong gan dạ hai con người đang nghĩ về
những hành động vừa rồi. Kiêu có vẻ day dứt hơn. Cậu mắc nợ bà. Cậu
kính trọng bà thực sự. Giá mà không xảy ra chuyện vừa rồi để cậu đỡ phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.