KHI VẾT THƯƠNG NẰM XUỐNG - Trang 13

KHI VẾT THƯƠNG NẰM XUỐNG

Nguyễn Văn Học

www.dtv-ebook.com

Chương 2

Hơn nửa tháng trong bệnh viện, Kiêu trốn về. Hơn nửa tháng đó, bấy

nhiêu ân tình, ơn huệ. Bà Hát đã tái sinh ra cậu, tình thương của bà đã cho
cậu được sống lại. Không có cách nào thuyết phục Kiêu tiếp tục ở lại viện,
bà cố gắng xin cho cậu được làm thủ tục sớm hơn người khác. Sẽ chăm
sóc, chữa trị ở nhà. Cậu được đồng ý.

Ngôi nhà không đẹp đến mức phải thốt lên, nhưng rất đỗi gần gũi.

Kiêu thích những bức tranh treo trên tường, hoặc để dưới đất. Tranh vừa tối
vừa sáng màu. Có những bức nhìn vào cậu chẳng thể hình dung nổi ý nghĩa
của nó nói về cái gì, nó mô phỏng sự nghiệt ngã, hay đơn thuần chỉ là mảng
nội tâm mà người vẽ thể hiện. Chỉ là những tảng màu chắp vá lại với nhau
một cách khéo léo. Bà Hát là họa sĩ, Kiêu không có tư cách để hỏi vì sao bà
lại làm họa sĩ để vẽ những bức tranh kia. Chỉ có thể hỏi vì sao bà lại vẽ thế
này và bức kia có ý nghĩa gì hay tại sao chỗ này màu đỏ mà không phải là
màu khác. Dù không hiểu nhưng thích. Những tảng màu sáng, ngồ ngộ
khiến cậu vui.

Ngày học cấp III cậu cũng từng vẽ. Cậu vẽ khuôn mặt bạn gái lớp

trưởng có bím tóc xinh xinh. Vẽ bởi vì cậu thấy mình không thể không vẽ.
Bạn ấy tên Phượng, môi hồng như hoa phượng và da trắng ngần như củ cải.
Bạn Phượng vẽ hoa và cảnh đẹp tuyệt vời. Từng vẽ đôi chim bay trên bầu
trời xanh để tặng thầy giáo chủ nhiệm nhân ngày cưới. Thầy là người điềm
đạm và đầy tâm huyết. Học trò thấy cần phải tôn kính và quý mến người
thầy như thế. Bức tranh chim thể hiện lòng kính trọng. Khỏi phải nói thầy
chủ nhiệm vui đến thế nào. Thầy rất khuyến khích những món quà mang
tính nghệ thuật và tự tạo như thế vào ngày Hiến chương nhà giáo, thay cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.