KHI VẾT THƯƠNG NẰM XUỐNG - Trang 148

Dù sốt cao nhưng bà Hát vẫn còn sức điều khiển vương quốc bếp ăn

của mình. Sốt không quật ngã được, giữ nổi chân bà yên một chỗ. Ngược
lại, khi điều khiển vương quốc bếp, bà thấy thoải mái hơn, căn bếp không
quá rộng, không quá hoành tráng ngồn ngộn đồ đạc, nhưng đủ sạch sẽ để có
thể nấu những món ăn ngon. Hễ bà bước vào là mùi thơm dậy lên, béo
ngậy nức mũi.

Kiêu giúp mẹ cắm cơm, gọt khoai tây, thái khoai tây. Bà Hát chặt chân

giò cành cạnh trên thớt, đập tỏi khô cành cạnh trên thớt, mỡ trong chảo xèo
xèo dậy mùi, nấu cơm hai mẹ con vui hơn một người, ăn cơm cũng vậy,
một mình không biết chia sẻ với ai. Kiêu nghĩ mình đang làm một điều gì
đó lớn lao lắm cho mẹ nuôi, giúp mẹ bớt buồn. Cậu ước gì mình có thể làm
tan biến mọi bực tức trong mẹ.

Sau bữa tối, bà Hát ngồi xem thời sự. Đói khát và giàu sang vẫn là

hình ảnh đối lập của một đất nước đang hóa rồng, chủ đề chính được nhắc
tới. Kẻ thù Đói khát vẫn hành hạ một đất nước kiên cường kể từ sau khi
thoát khỏi chiến tranh. Phần tin quốc tế, vẫn là đánh bom đẫm máu, chiến
lược bảo vệ tầng khí quyển là nhiệm vụ hàng đầu đối với nhân loại... Bà
không chịu đựng được quảng cáo tràn lan, nên đã tắt màn hình trước khi
bước vào phần dự báo thời tiết.

Bà tiến đến gần một bức tranh, không cảm hứng vẻ, bộ mặt bức tranh

rất đỗi hờ hững nên càng dìm đầu cảm hứng.

Có tiếng gõ cửa, bà Hát ra mở. Lại là Ngõa với cái đầu hói có thể dùng

làm gương soi. Sự xuất hiện của ông làm bà thót tim, quay đi.

- Còn quay lại đây làm gì, hãy đi với “chân trời mới” hay “chân dài

mới” của ông đi.

Ông hói đưa một cái hộp nhỏ ra hí hửng thông báo:

- Anh đã tìm thấy viên kim cương đó, mang trao lại em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.