KHI VẾT THƯƠNG NẰM XUỐNG - Trang 152

một lần, bởi vì có thể mẹ sẽ chết, trước khi chết mẹ sẽ dặn dò mọi việc, con
phải sống một mình thôi, phải cố gắng lên để làm người tốt, có tương lai.

Lần này không tốn thời gian suy nghĩ bằng lần trước, không bị ngập

ngừng giằng xé. Bà thấy nhẹ nhõm hơn.

Trái với dự tính, Kiêu không sợ, không giận, chỉ dâng lên niềm cảm

thông, cậu nói, nước mắt trào hai khóe mắt.

- Con rất thương mẹ, mẹ đừng nói thế, mẹ không thể chết được, con sẽ

chăm sóc mẹ như mẹ đẻ của con. Sau này mẹ con về, con sẽ chăm sóc cả
hai mẹ, còn chuyện kia con rất sợ, con chỉ là một thằng nhóc.

Hoàn toàn không phải là chuyện phi lý, điều gì cũng có thể xảy ra

trong cuộc đời này, Kiêu nói bằng giọng tỉnh táo, bằng sự kính nể đối với
bề trên. Kiêu ôm lấy mẹ, hai mẹ con ôm nhau nức nở.

- Mẹ yên tâm đi, mẹ không chết được, con sẽ chăm sóc mẹ, con hứa

đấy, đừng buồn khóc nữa.

Anh Tôn mang chuyện ở làng lên làm quà. Anh nói làng quê xảy ra

nhiều chuyện quá ư buồn cười. Lũ trẻ đồng loạt đổ ra quán nét cắm mặt vào
đó. Làng quê bị nạn nét trẻ em hành hạ. Chúng bỏ bễ học hành, và sẵn sàng
trở thành một kẻ ăn cắp để có đồng tiền đi chơi. Lại còn chuyện dở khóc dở
cười ở gia đình chú Thảnh. Anh sốt sắng mô tả tỉ mỉ về chuyện đó. Chú
Thảnh cũng là một gã đàn ông mộc mạc phân trâu như Tôn, từng muốn đời
mình khác đi mà không được.

Bắt đầu là chuyện chú Thảnh đẻ đứa con gái thứ bảy. Ngay lập tức cái

Thanh đang học cấp III muốn bỏ học vì xấu hổ. Chao ơi, bố mẹ năm mươi
tuổi mang khuôn mặt của người già gần bảy mươi và ý nghĩ hời hợt như
đứa trẻ đã gây ra chuyện này. Thanh khóc nức nở một tuần lễ, bạn bè dỗ
mãi không chịu đến trường. Thầy giáo hùi hụi tiếc một học sinh xuất sắc
đến tận nhà động viên không làm em thay đổi. Người bố bứt đầu bứt tóc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.