KHI VẾT THƯƠNG NẰM XUỐNG - Trang 184

Ngồi sang chiều, Mẫn Yến chợt nhớ đến mẹ. Mẹ cô đang thế nào nhỉ.

Đau buồn hay sung sướng, cô cần phải biết mẹ đang nghĩ gì, sau trận điêu
đứng này, cần cô về nhà.

Kiêu đề nghị đi ăn một cái gì đó.

- Không - Cô nói - anh đi cùng em về là được, sau đó anh hãy về nhà

anh.

- Được. - Kiêu gật đầu.

Mẹ chẳng buồn, cũng chẳng vui khi Mẫn Yến hỏi có ý dò xem tâm

trạng mẹ thế nào, mặt bà cứ tỉnh bơ, cô nói với mẹ, hãy tìm cách cứu bố, cô
van xin mẹ, hãy nghĩ xem nhờ vả được ai, Mẹ vẫn trơ như đá.

Cô đau đớn ôm tờ báo lên phòng, đóng sầm cửa lại. Trang nhất tờ báo

có ảnh bố bị còng. Nhìn vào tờ báo, cô ám ảnh hình ảnh bố, cô cho là thời
oai phong của bố đã hết rồi, trở thành tội phạm như cô vẫn thấy trên ti vi.
Lật báo ra đọc, mỗi chữ là một cục nước mắt lớn tuôn ra. “Bố đã làm
những chuyện này sao”, cô tự hỏi, cô nhìn bố và hỏi, bố không biết trả lời.

Tờ báo còn đăng một bài kín trang về vụ xcăng-đan của ca sĩ Q.,

những chiêu lừa ngoạn mục của cô khiến các “đại gia” sửng sốt ngã gục.
Cuối bài có dòng chữ thông báo “Kỳ tiếp theo xin đón đọc...”. Đó là vụ
đang gây xôn xao trên vô tuyến và mạng Internet. Sao nhiều cướp giết hiếp
thế? Cô tự nghĩ: xã hội chỉ thấy cướp giết hiếp thôi sao?

Mẫn Yến thấy những điều tốt đẹp ngày càng từ bỏ mình đi xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.