KHI VẾT THƯƠNG NẰM XUỐNG - Trang 182

rồi phản bội lời hứa, bố bảo vệ ý thích của bố, đam mê bố, sự cống hiến bố,
tài sản bố, tình bố... Mẹ quan tâm đến đàn ông của mẹ, tiền mẹ, du lịch mẹ,
váy áo thời trang mẹ, sắc đẹp mẹ... Hai bộ mặt ấy đôi khi va đập trong ngôi
nhà. Họ không chia tay, sống ly thân, họ đổ đi làm việc riêng, họ bòn rút
từng chén hạnh phúc.

Hoằng chết mất thôi chết mất thôi, làm sao xóa được sự căng thẳng,

cứu vớt gia đình. Cô chỉ là một đứa con gái. Có rất nhiều gia đình như gia
đình cô, rất nhiều gia đình như gia đình Mẫn Yến, những cậu bé như Kiêu.

“Không nói với Kiêu nửa lời nữa”, Hoằng nghĩ. Nói là làm, cô không

nói với Kiêu nửa lời dù cậu có hỏi cháy họng, dù cô thậm chí có ốm đến
chết ngay tức thì. Kiêu không nhận được lời nào từ Hoằng, cậu thất thểu bỏ
đi. Đến lớp cậu càng ít nói, không chuyện với Hoằng thì chẳng muốn
chuyện với ai, giờ giải lao hoặc úp mặt xuống bàn hoặc lẩn ra quán cóc
ngồi một mình.

Kiêu thở dài, không nói được với Hoằng thì nói với Mẫn Yến, không

đi chơi với Hoằng thì đi với Mẫn Yến. Cậu nghĩ, cũng phải gạt bỏ cảm giác
tội lỗi đi để sống cho thanh thản. Đối với Hoằng cậu chẳng làm gì đến mức
không thể tha thứ được mà cô không muốn nói chuyện nữa thì đành chịu,
cậu nghĩ đến Mẫn Yến.

Mẫn Yến càng đau khổ vì gia đình thì càng muốn đi chơi với Kiêu.

Lúc này Kiêu ở tình thế thực sự bất lợi, cậu vừa phải an ủi mẹ nuôi, làm
chỗ dựa cho Mẫn Yến, xác lập hình ảnh mình trong mắt Hoằng. Mẫn Yến
gầy tong teo do thức đêm, cắm mặt vào máy chát và thời gian đi lang thang
quá nhiều. Buổi sáng hôm đó cô đến tìm Kiêu, Kiêu đi học không có nhà,
12 giờ trưa cô lại đến, cô vẫy cậu ra ngồi hồ Ba Mẫu, lúc gọi Kiêu cô còn
cười, ra đến hồ cô bật khóc, đầu ngặt sang một bên, Kiêu kéo đầu cô ngả
vào vai mình.

- Anh ơi, em không thể chịu đựng được nữa, em muốn chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.