KHI VẾT THƯƠNG NẰM XUỐNG - Trang 181

- Chẳng có gì phải nghe nhiều, cậu cứ việc quan tâm đến em Yến, mặc

tôi!

Giọng Hoằng thay đổi, quyết liệt hơn, lần đầu tiên Kiêu

thấy Hoằng nặng lời như thế, nói xong Hoằng xách cặp lao vào cổng

trường.

Những ngày sau đó Hoằng rất hay đau đầu. Chuyện giữa ba người làm

đầu óc cô muốn nổ tung, về nhà không khí lại ùn lên ngột ngạt. Bố mẹ cô
hành hạ nhau, hành hạ những đứa con bằng cá tính của từng người, bằng
quan điểm sống trái chiều. Lần nào, khi bố mẹ cãi vã nhau cô cũng can
thiệp: “Bố mẹ không để ngôi nhà này được một giây thanh bình hay sao”.
Sau câu đó, cả hai đều đổ lỗi cho nhau, sở dĩ có hậu quả này là do người kia
gây ra, cả hai cố gắng thoái thác trách nhiệm đổ lên đầu người khác, lời đè
lên lời, lỗi đè lên lỗi, chẳng ai chịu nhận về phần mình. Phải gánh chịu hậu
quả là những đứa con, những đứa con tan hoang, khủng hoảng tinh thần,
bất ổn tâm thầm, gầy gò thể xác.

Bố cô đã hứa “chỉ yêu mẹ con và quan tâm đến con cái”. Lời hứa bị

gió đẩy vút nơi nào. Ông lao với thơ, với báo, với tranh, với các lý luận cao
siêu và hời hợt cứng nhắc của tri thức. Ông lao vào các bóng hồng váy
ngắn chân dài văn nghệ văn ngheo. Đàn bà son phấn làm thơ viết văn đầy
mùi sơn phấn, đầy mùi da thịt, đầy cảnh quan hệ chồng chéo, màu sắc dục
vọng tràn lan con chữ.

Bố cô thất hứa, quên lời nói với con gái với gia đình. Mẹ cô cũng quên

lời hứa, quên trách nhiệm với gia đình, mẹ cô mang hạnh phúc ra đánh đổi
lấy vài ba cuộc tình chớp nhoáng được nhuộm rượu tây và tiền. Chỗ nào
cũng sặc mùi.

Gia đình cô, bố mẹ khủng hoảng ý thích, những ý thích trái chiều. Cô

không muốn tin nữa, cô đưa tay bịt tai khi họ nói, không muốn ghe họ hứa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.