KHI VẾT THƯƠNG NẰM XUỐNG - Trang 218

bản thân ước mơ kia. Sau đó, khi hỏi ra, bà rõ ràng hơn. Ngoài vốn con nhà
công an, với những dự định thiếu thời, sự cưỡng hiếp của đám thanh niên
kia gây nên cái chết của Mẫn Yến, cho cậu quyết tâm. Chỉ có thể làm công
an như bố mới có cơ hội đấu tranh với tệ nạn xã hội. Bà Hát không thấy cậu
con trai nói những lời ra miệng, mà nhìn thực vào sự day dứt trong tâm
trạng của cậu, bằng những biểu hiện từ cảm xúc đến ánh mắt. Quyết tâm ôn
tập để dự thi Đại học Cảnh sát. Nghĩ thế và bà thấy vui. Dù nói thế nào thì
bà Hát có thể tin tưởng được ở bước tiến ấy những chiều hướng tốt. Bà ủng
hộ con.

Không ai đo được sự căm phẫn của Kiêu dâng lên ở mức độ nào. Nỗi

ân hận trở đi trở lại trong giấc mơ hằng đêm. Cậu nghe thấy tiếng Mẫn Yến
kêu cứu, thấy toàn thân cô tan nát, tứa máu. Giấc mơ khác, cậu thấy cô nát
bét dưới bụng mấy con thú mặt người. Thế nhưng bạn đọc sẽ chưa thấy hết
nỗi đau của Kiêu bộc lộ ra sao, màu sắc thế nào. Chỉ vì cậu muốn giấu nó
đi. Càng đau cậu càng muốn giấu nó đi. Cùng thời gian này, cậu gặp
Hoằng. Cô vẫn vậy, chỉ đôi mắt là hoang hoải buồn không gì che được.
Kiêu ân hận trước Hoằng. Cô cậu ngồi với nhau. Cậu nói rõ điều đó: “Tớ
rất hận là đã không nghe lời cậu. Sự thể đã xảy ra vậy rồi, tớ có một dự
định khác, phải làm người, một con người thực thụ để bù đắp cho những sai
lầm nhất thời tớ đã gây ra”. Trong chớp mắt, Kiêu biến thành một kẻ sa
đọa, trong chốc lát Kiêu hoàn hồn trở lại thành cậu bé đầy mơ ước. Hoằng
không nghĩ mình có thể giận cậu trong thời gian dài, đúng hơn, cô chưa
từng giận cậu. Cô chỉ giận mình không đủ sức để kéo cậu lại bên mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.