KHI VẾT THƯƠNG NẰM XUỐNG - Trang 27

khác. Cậu không muốn điều đó xảy ra, chỉ mong mẹ ở mãi bên mình, chăm
sóc mình.

Chiều đó, xách giỏ cá rô đầy lèn về, cậu vứt phịch ngoài sân, lao vào

nhà hỏi mẹ:

- Mẹ ơi, bọn thằng Nhắt nói mẹ sẽ lấy ông cao kều.

Mẹ lắc đầu:

- Bậy nào, sao nó dám nói nhảm nhí vậy! Con đừng nghe chúng nó nói

linh tinh.

- Mẹ đừng bỏ Kiêu nhé, đừng lấy ông cao kều.

- Ừ, mẹ không bỏ Kiêu đâu, đừng nghe người ta nói nhảm.

Kiêu gật đầu, yên tâm vì điều đó. Những ngày sau ngoài việc học, cậu

thường đi câu cá đem về mẹ kho, cải thiện bữa ăn. Gió gió mưa mưa nắng
nắng, cậu luôn thể hiện mình là đứa sát cá, sát chim và nhanh như sóc trèo
cây. Mẹ nói:

- Con đừng trèo cao quá, ngã thì sao. Đừng để mẹ lo lắng thế. Cũng

đừng liên tục ra đồng câu, nhiều cá mẹ và bà ngoại ăn không hết.

- Không, Kiêu trèo giỏi không ngã được. Đi câu là ý thích, mẹ và bà

không ăn hết thì bán, không bán thì cho. Chỉ cần mẹ vui và không đi lấy
người cao kều đó.

Mẹ cậu hứa:

- Ừ, nhất định thế!

Người đàn ông cao kều vẫn đến nhiệt tình, cần mẫn. Ông ta đúng là kẻ

lì lợm. Lệ dứt khoát không đồng ý, ông vẫn không ngừng từ bỏ ý định.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.