KHI VẾT THƯƠNG NẰM XUỐNG - Trang 79

chen lẫn. Nếu không là những gì khác ngoài sự tình nguyện, tươi trẻ của hai
con tim, thì biết đâu, tình yêu đẹp của họ vẫn đang tiếp diễn, để bớt đi đoạn
đường lưu lạc của chàng Kiêu. Nhưng mọi chuyện đã xảy ra rồi, không
theo ý muốn của ai. Ngày đó, chuyện của hai người còn là đề tài rất được
chú ý trong trường học. Học sinh trong trường nhìn họ với con mắt xỉa xói,
moi móc, khinh bỉ. Nơi nào có bóng dáng họ đi qua, lũ học trò cũng tìm
thấy một sự ô trọc.

- Quê chẳng ngờ mọi chuyện có thể xảy ra đến buồn nản như vậy. Tớ

đã từng nghĩ nếu gia đình cậu không có những chuyện buồn xảy ra thì tình
cảnh của hai đứa đã khác.

- Dù muốn thì chúng mình cũng không thể cưỡng lại được mà. Trong

mắt mọi người, tớ chỉ là con của một người cha chết vì bọn tội phạm, con
của một người mẹ đã bỏ đi.

Quê lấy tay che miệng Kiêu:

- Đừng nói thế. Không bao giờ cậu được phép nghĩ như thế.

- Tớ chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ mất bố, nhưng đã mất hẳn. Còn mẹ thì

lúc nào cũng muốn đợi chờ. Tớ tin mẹ còn sống và nhất định sẽ trở về. Bởi
tớ cảm nhận được rằng mẹ đang ở xa và rất muốn về tìm con trai. Ngày
trước, tớ rất ngại nói đến chuyện riêng tư của gia đình. Giờ có thể nói rõ
cho Quê hiểu, nhưng không phải lúc này. Dành dịp khác nhé.

- Được rồi, chỉ cần cậu còn tin tưởng ở tình bạn này, ngoài ra còn chút

gọi là tình yêu nữa. Quê sẽ đợi chờ ngày đi làm dâu nhà người. Điều này bố
mẹ tớ quyết định. Tớ không có quyền định đoạt đời mình. Thật nản quá.

Kiêu thốt lên:

- Sao lại có thể như vậy được. Giờ là thời nào rồi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.