KHI VẾT THƯƠNG NẰM XUỐNG - Trang 80

- Tớ biết. Và chắc mọi người cũng biết. Nhưng tất cả lại muốn định

đoạt tớ.

- Như vậy càng khổ cho Quê.

- Quê biết, nhưng vẫn phải chấp nhận thôi.

- Không thể như thế được!

Không thể như thế được! Vậy thì Kiêu sẽ làm gì để giúp bạn đây? Đưa

bạn đi trốn hay dũng cảm đến trước mặt bố mẹ Quê và nói với ông bà ấy
rằng tôi sẽ lo liệu được cho con gái ông bà. Hoặc là bằng một cách cực kỳ
thông minh nào đó để giải quyết ổn thỏa. Ở khía cạnh của người lớn thì
Kiêu còn là một đứa trẻ, hai bàn tay sạch bong không chút tin cậy. Vậy ai
dám đặt số phận của con gái họ vào tay một kẻ trắng tay? Không bao giờ.

Hơn một năm trước, khi còn ngồi trên ghế phổ thông, Kiêu đã từng

nói như vậy trước mặt bố mẹ của bạn gái “Cháu yêu Quê và sẽ cưới làm
vợ. Chúng cháu yêu nhau thực lòng, mong hai bác tác thành”. Họ rõ mười
mươi hoàn cảnh của Kiêu, tất nhiên lời thỉnh cầu đó theo họ chỉ đáng nhận
sự dè bỉu. Không được chấp nhận, lại còn chịu nhục mạ, Kiêu quay về
trong nỗi ê chề, hận đời, gay gắt hận người.

Quê là người phản đối kịch liệt quan điểm của bố mẹ, cũng đả kích

thái độ của hai người đối với Kiêu. Cậu không đáng bị đối xử như thế. Rốt
cuộc, cha mẹ bắt cô con gái phải lựa chọn hoặc là gia đình, hoặc là người
yêu. Kiêu không muốn Quê vì mình mà khổ. Đêm đó, hai người ở bên
nhau, nhưng chẳng may có người nhìn thấy. Lời đồn thổi nhanh như tia
chớp, làm rùm beng tất cả, khiến cho cô cậu phải tan tác, nản lòng trước
cuộc đời. Nhà trường được dịp thuyết giảng trên buổi chào cờ vào thứ hai
đầu tuần. Vẫn là đề tài cũ: cảnh cáo đôi nhân tình điếc không sợ súng. Họ
dọa sẽ đuổi học cả hai. Nhưng gia đình đã xin được. Ban Giám hiệu bắt cô
cậu phải ký vào bản cam kết sẽ không để chuyện tương tự tái phạm, ảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.