KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 209

không? “Tiểu Văn, thực ra…” Tôi cười khan, bước lên hai bước, e dè chỉ
Tiểu Văn, “Thực ra bây giờ em… cũng chưa được mấy tháng, hoàn toàn
không nhận ra, bố mẹ em chắc không có mắt thần chứ?”

Tiểu Văn ngẩng lên lặng lẽ nhìn tôi chậm rãi nói: “Mẹ em là bác sĩ ở

nước ngoài, là một bác sĩ phụ khoa rất nổi tiếng, là chuyên gia cả về đông
và tây y, em chỉ lo mẹ em sẽ nhìn ra, em chỉ sợ thôi.”

Ánh mắt tất cả mọi người đang dồn vào tôi, hình như chỉ đợi tôi gật

đầu không bằng, tôi rất bối rối, bất giác giờ tay lên vuốt cổ, vuốt đúng vào
chiếc dây chuyền Tiểu Văn tặng… Thôi được, tôi nghĩ mình là một người
lương thiện, lấy việc giúp người làm niềm vui, giờ phút này, bản tính lương
thiện đè bẹp những suy nghĩ xấu xa, tôi gật đầu nhìn thẳng vào mắt Tiểu
Văn: “Này… có phải giúp em ít nhiều cũng có tí thù lao không?”

Ngay lập tức mấy bóng đen bên cạnh tôi đã nhảy lên, tôi còn chưa kịp

thủ thế thì đã lần lượt tung ra tuyệt chiêu! Giáng long thập bát chưởng của
Thịt Chó, trảo nãi long qua thủ của lão Phó, đoạt mệnh tiễn đao cước của
Tiểu Phấn, và còn… quỳ hoa bảo điển của lão Đường! (Quỳ hoa bảo điển
là võ công của Đông Phương Bất Bại trong tiểu thuyết Tiếu ngạo giang hồ
của nhà văn Kim Dung, người luyện phải tịnh thân.)

… Sau một hồi đấm đá xong không khí hoàn toàn trở nên thoải mái,

Tiểu Văn cũng bị chúng tôi chọc cười, thực ra khi cười cô ấy trông rất xinh,
chỉ có điều có lẽ mấy năm qua cô ấy luôn rất ít cười chăng.

“Lại Bảo, nếu anh giúp em, em thật sự có thể đưa tiền cho anh.” Tiểu

Văn đứng dậy đi tới trước mặt tôi, nhìn thẳng vào mắt tôi, “Nhưng cái khác
thì không được, anh hiểu không?”

Tôi hơi sững người, cười ngượng nghịu: “Tiền gì mà tiền, anh nói chơi

vậy thôi, đừng nói là giả làm bố, có giả làm cháu nội anh cũng không lấy
tiền đâu!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.