KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 214

cười hay lắm! Có một cô nàng tóc vàng hoe, một hôm cô ta đi tìm luật sư
đòi ly hôn, luật sư hỏi tại sao? Cô liền nói: Tôi nghi ngờ chồng tôi ngoại
tình! Luật sư lại hỏi: Có chứng cớ gì không? Cô ta liền nói: Con tôi đẻ ra
chẳng giống chồng tôi chút nào! Ha ha ha ha, các cậu bảo cô nàng này…”

Mọi người nhìn nhau, trong phòng khách chỉ vang vọng tiếng cười hô

hố của một mình lão Đường. Lão Đường cười đến nỗi nằm ra trên ghế sofa,
Tiểu Văn có vẻ bối rối, nhìn tôi ngượng nghịu cười rồi mím môi lại… Tôi
mà là Tiểu Văn chắc chắn tôi sẽ xông lên vặt thằng nhỏ của lão Đường!

Một người thỉnh thoảng phá hoại không khí một lần hoàn toàn không

khó, khó là trường kì phá hoại, hễ cứ gặp là phá, phá suốt mười mấy năm
không thay đổi, thế mới gọi là khó càng thêm khó!

… Sau một hồi đánh đập điên cuồng, trừ Tiểu Văn tất cả mọi người

đều tham gia vào trận ẩu đả, rất hay rất độc đáo, chiêu nào cũng chí mạng,
chỉ trách cái mồm khốn nạn của Đường Gia vừa rồi đã đắc tội tất cả mọi
người.

“Không sao.” Tiểu Văn ngồi bên vừa cười vừa xua tay, “Em không

bận tâm đâu, chuyện cười đó rất hay.”

Đáng tiếc là sự rộng lượng của cô ấy bị chìm lấp trong tiếng kêu thảm

thiết như tiếng lợn bị chọc tiết của lão Đường.

Thế là từ lúc đó, lão Đường bèn ngoan ngoãn ngồi một góc nghe

chúng tôi nói chuyện, thỉnh thoảng chêm vào một hai câu, mỗi lần cậu ta
thông minh đột xuất định thốt ra một câu tuyệt cú nào đó, mặt vừa mới hí
hửng ngẩng đầu lên thì đã bị ánh mắt như hùm như sói xung quanh chặn
họng, bải hoải nhũn người trong góc sofa…

Trong lúc trò chuyện, Tiểu Văn đã bị cảm động vì những lời tích cực

đầy hứng khởi của mọi người, mắt rơm rớm nước luôn miệng cảm ơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.