KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 319

Tất nhiên chúng tôi đồng ý hết, có thể phỏng vấn riêng không biết đã

làm cho bao nhiêu tòa soạn trong thành phố ngưỡng mộ chết đi được rồi!

Tôi bàn với cô nàng đồng nghiệp, bảo cô ấy chuẩn bị mấy câu hỏi hài

hước một chút, đợi chút nữa cô tự đi phỏng vấn. Cô ấy ngạc nhiên hỏi anh
không cùng đi sao? Tôi nói tôi gánh tiếng xấu, còn cô đi chờ chết, hãy dốc
toàn lực đi hóng hớt moi móc tin tức, only you, blah blah…

Nữ đồng nghiệp xinh đẹp phá ra cười, vừa cảm kích vừa phấn khởi, tất

nhiên cô ấy biết bài phỏng vấn riêng này nếu chỉ mình cô ấy kí tên thì sẽ có
giá trị lớn dường nào, ít nhất sẽ làm các lãnh đạo tòa soạn chú ý tới cô ấy.

Chúng tôi nhìn nhau một cái, ánh mắt cô nàng đã có chút tình ý mang

vẻ cảm kích rồi, giọng nói cũng bắt đầu dịu dàng tình tứ: “Anh Bảo, tối nay
em mời anh ăn cơm nhé, không ăn KFC nữa, anh chọn chỗ đi!”

Tôi cười xua tay: “Tiền đó em cứ giữ lại mà phòng thân đi, đợi khi nào

tìm được anh chàng nào nuôi em hẵng mời anh.”

Lúc này tôi chẳng còn lòng dạ nào nữa cả.

Trước khi đi tôi hẹn lão Độ tối nay cùng ăn cơm, coi như là cảm ơn

cậu ta, cũng coi như anh em lâu ngày gặp lại làm một, hai chén tâm tình
chuyện xưa.

Mặt lão Độ đầy vẻ hổ thẹn nói tối nay còn một loạt sự kiện nữa, cậu ta

buộc phải có mặt, vụ này do cậu ta phụ trách, không dứt ra được. Vậy thì
thôi, uống rượu là chuyện nhỏ, công việc là chuyện lớn, không thể đập bát
cơm của người ta được.

Chúng tôi trao đổi số điện thoại, chào tạm biệt nhau, lão Độ hứa trước

khi rời khỏi Trùng Khánh chắc chắn sẽ tìm cơ hội tụ tập một bữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.