KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 369

được nữa rồi, vì tôi còn sờ sờ đây, tôi càng không thể cùng gia đình ba
người họ ra nước ngoài. Vậy Tiểu Văn ở lại trong nước, còn tôi với tư cách
là bố đứa trẻ tất nhiên phải chịu trách nhiệm. Trách nhiệm đó chính là điều
mà hôm nay Tiểu Văn đưa ra trong sự bất lực – kết hôn.

Sau khi phân tích rõ ràng toàn bộ nhân quả xong, tôi và Tiểu Văn lại

im lặng.

Trong bóng tối, Tiểu Văn đột nhiên quay sang đặt cánh tay lên ngực

tôi.

“Ôm em đi.”

Sau một giây ngạc nhiên, tôi giơ tay ra ôm chặt Tiểu Văn vào lòng.

Tôi biết Tiểu Văn chỉ cần một vòng tay, lòng cô ấy đang rối bời, cảm thấy
có lỗi với tôi.

Cái ôm này không liên quan đến tình cảm.

“Bảo, hay là… chúng ta kết hôn đi.” Tiểu Văn gối đầu trong lòng tôi,

đột nhiên khẽ nói, hơi thở nhẹ nhàng ve vuốt cổ tôi, “Chúng ta kết hôn
giả…”

Lòng tôi lạnh ngắt, tôi khẽ ngắt lời cô ấy: “Không được!”

“… Tại sao? Em sẽ không đeo bám anh đâu!”

“Không phải lí do đó.”

“Vậy…”

“Tiểu Văn, anh đã kết hôn rồi.”

“Cái gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.