KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 372

chúng bay qua bay lại, lộn lên lộn xuống, thay đổi kiểu chữ.

Tôi yêu Mạt Mạt ư?

Nói thực trước kia hình như tôi hoàn toàn không nghĩ đến chuyện đó,

nhiều nhất chỉ cảm thấy mình thích cô ấy, hơn nữa còn xen kẽ cảm giác có
lỗi với mối tình đầu, nhưng thích và yêu là hai chuyện hoàn toàn khác
nhau, lưu luyến quá khứ và yêu lại càng là hai chuyện khác nhau. Vậy tôi
nguyện đối xử như vậy với Mạt Mạt có phải vì tôi yêu cô ấy thật không?
Yêu bao nhiêu? Nửa cân hay một cân? Liệu có phải là loại tình yêu nếu có
thêm thời hạn thì sẽ là tình yêu vạn năm?

Hơn nữa, chữ yêu đẹp đẽ cao quý này đã bị quá nhiều người, và cả

cuộc sống cũng như lòng người thời nay làm hoen ố rồi, chỉ có thể nghe
thấy những câu như anh yêu em, em yêu anh này trong phim Hàn hoặc
những bộ phim truyền hình kém chất lượng của nước nhà mà thôi, trong
cuộc sống của tôi, của bạn bè tôi gần như không ai nhắc đến chữ này, cho
dù có nhắc đến thì cũng chỉ là để đùa vui.

Chúng tôi thường hay hỏi là: “Ấy? Ông với cô nàng là chơi thật hả?

Thật hả?” Hỏi như thế đã là tương đương với hỏi có yêu không rồi, nhưng
những câu hỏi như có yêu không từ thốt ra thoải mái tùy tiện như đánh
trung tiện đến giờ đã thành chán chẳng buồn nói rồi.

Yêu không cần nói mà chỉ cần làm thôi.

Chuyện làm không đơn giản chỉ là lên giường mà còn bao gồm rất

nhiều hành động khác. Thế giới bây giờ là vậy, nói yêu không phải là yêu,
dùng hành động chứng minh mới là yêu.

Nếu nói như vậy thì tôi yêu Mạt Mạt ư? Ý tôi là tôi chơi thật sao?

Có hơi giống, nếu không sao tôi lại hết lần này đến lần khác chịu đựng

tất cả những việc Mạt Mạt làm với mình?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.