KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 373

Thấy tôi im lặng rất lâu, Tiểu Văn nằm cạnh huých nhẹ tôi hai cái.

“Này, có phải không?”

Tôi tiếp tục im lặng, may mà trong bóng tối Tiểu Văn không nhìn thấy

vẻ khó xử của tôi.

“Tối đó anh khóc là em biết ngay vì một cô gái, hơn nữa anh yêu cô

ấy.” Tiểu Văn khẽ thở, không để ý đến tôi, cứ tự mình độc thoại, “Chúng ta
đều không còn trẻ con nữa, đều có không chỉ một cuộc tình, anh hiểu, em
cũng hiểu, không yêu sẽ không đau khổ, đúng không?”

Giọng nói nhẹ như vậy nhưng lại đập mạnh vào lòng tôi.

“Bảo, vậy anh đối với em thì sao? Anh cảm thấy có phải cũng là yêu

không?” Đột nhiên Tiểu Văn hỏi như vậy, hơn nữa còn hỏi rất dứt khoát,
rất thẳng thắn, thậm chí giọng nói không có vẻ gì đùa cợt.

Tôi ngớ người.

Không phải chứ Tiểu Văn? Lúc này còn tăng áp lực cho anh? Tôi đã

đội một tòa Ngũ Hành sơn rồi, em lại còn dán thêm một tờ giấy ghi “Án ma
ni bát di hồng” sao?

Tiểu Văn khẽ quay đầu sang thấy tôi đang trợn mắt nhìn cô ấy trong

bóng tối, Tiểu Văn cười: “Hi hi, em đùa ấy mà, Bảo, anh là bạn em, cũng là
ân nhân của em.”

Tôi không dám thở phào, cảm thấy cô ấy còn chưa nói hết.

Quả nhiên Tiểu Văn nói tiếp: “Bảo, anh đồng ý giúp em vì anh là

người tốt bụng, còn anh giúp cô Mạt Mạt đó, lại còn đau lòng vì cô ấy,
không cần em nói chắc anh cũng biết là vì sao rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.