KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 70

Ôm một bụng giận dỗi, tôi nằm trên ghế sofa lăn qua lăn lại mãi mà

không ngủ được.

Mạt Mạt càng ngày càng khiến tôi khó hiểu, vì biểu hiện của cô ấy cả

ngày hôm nay rất mâu thuẫn, lúc buông thả, lúc e thẹn, lúc gợi cảm, lúc
đáng yêu, lúc dã man, lúc dịu dàng, lúc như Diệu Ngọc chốn lầu xanh, lúc
như Diệt Tuyệt sư thái…

Cô nhóc này chắc không bị thần kinh phân liệt chứ? Nếu không sao

càng nhìn càng thấy giống người có hai tính cách vậy?

Dù thế nào thì tôi vẫn nghĩ Mạt Mạt có việc gì đó giấu tôi. Hoặc

không nên nói vậy, không thể gọi là giấu được, bây giờ tôi chẳng là gì của
cô ấy cả, nhiều nhất là một người bạn, cô ấy chỉ không muốn cho tôi biết
mà thôi.

Thôi bỏ đi bỏ đi, ngủ thôi, thôi kệ cô ấy có việc gì, cô ấy không nói thì

tôi không hỏi, đỡ tự chuốc phiền phức vào người!

Nhưng, gặp lại là tình cờ thật sao? Cứ như vậy gặp lại, sau đó hẹn ăn

cơm, sau đó mấy ngày thì giả say đến nhà tôi, rốt cuộc cô ấy có ý gì? Vẫn
còn thích tôi ư? Hay đến tìm tôi lánh nạn? Muốn chuốc say tôi rồi lấy sạch
đồ đạc trong nhà ư? Lẽ nào…cô ấy muốn nhân lúc tôi say, cắt thận của tôi
đem đi bán? Bây giờ các bộ phận cơ thể người rất có giá ở chợ đen…

Không thể nào! Đừng nghĩ lung tung nữa, chuyện đến đâu hay đến đó,

ngủ thôi! Đằng nào sáng mai cô ấy đi, cứ coi như không có chuyện gì xảy
ra là xong! Theo mình về nhà mà không chịu thân mật với mình một tí,
mình còn ở đây mà suy với luận cái nỗi gì?

Đúng! Đi ngủ, nghĩ nhiều thế không mệt sao? Mai hễ trời sáng, cô ấy

đi đường cô ấy, tôi đi đường tôi, muốn thì làm bạn sau này liên lạc, không
muốn thì cứ coi như một giấc xuân mộng đi! Có cái gì đâu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.