KHI YÊU CẦN NHIỀU DŨNG CẢM - Trang 222

34

Trước khi bước vào, tôi do dự trước cánh cửa mở của nhà vị guru.
“Vào đi, Krish,” vị guru nói. Ông ngồi trên một chiếc đi văng trong phòng

khách. Tôi đã nghĩ mình sẽ lang thang ở các quán cà phê Pháp ở
Pondicherry. Tôi không ngờ cuối cùng mình lại ở trong nhà một vị guru.
Ngôi nhà nhỏ xíu chỉ có vài đồ đạc bằng gỗ.

“Con có thể cảm thấy lạ lẫm khi ở đây. Nhưng ta thì nghĩ chúng ta đã có

cơ duyên gặp mặt,” vị guru nói.

“Thầy có đọc suy nghĩ không ạ?” Tôi muốn biết.
“Ta nhìn người để đọc ra suy nghĩ. Sự lo lắng của con là quá rõ ràng.

Ngồi đi,” ông nói và vuốt chòm râu bạc.

Tôi ngồi khoanh chân trên sàn, đối diện với ông.
“Có chuyện gì làm con phiền muộn?”
“Bạn gái con là người Tamil, con là người Punjab. Gia đình hai bên đang

phản đối hôn nhân của chúng con. Con đang làm tất cả những gì có thể,
nhưng thật căng thẳng.”

“Hừmm,” vị guru nói. “Hãy nhắm mắt lại và nói ra bất cứ điều gì đến với

trí óc con.”

“Con yêu cô ấy,” tôi nói, “và bọn con làm cho nhau hạnh phúc. Nhưng

nếu hạnh phúc của chúng con làm nhiều người buồn lòng đến thế, thì đó có
phải là điều đúng đắn không?”

Tôi huyên thuyên một lúc nữa; vị guru chẳng có động tĩnh gì. Bởi vì mắt

đang nhắm, tôi không biết liệu rằng ông còn ở xung quanh đó nữa hay
không. “Cô ấy là tương lai của con,” tôi kết lại.

“Vậy thôi hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.