KHI YÊU CẦN NHIỀU DŨNG CẢM - Trang 224

35

Ba năm trước
Bố tôi trở về nhà lúc nửa đêm. Tôi đã đợi nhiều giờ rồi. Tôi không có thời

gian, đêm nay tôi phải nói chuyện với ông. Ông phẩy tay từ chối bữa tối và
ngồi phịch xuống xô pha phòng khách để cởi giày.

“Bố?” tôi nói, giọng nhỏ nhẹ. Tôi mặc quần soóc và áo phông trắng.

Chiếc áo phông có một lỗ nhỏ ở vai.

“Gì thế?” Ông quay ra phía tôi. “Ở nhà mà mày ăn mặc như thế này à?”
“Đây là quần áo ngủ của con,” tôi nói.

“Mày không có quần áo ngủ nào ra hồn à?”
Tôi thay đổi đề tài. “Bố, con muốn nói với bố một chuyện.”
“Gì thế?”

“Con thích một cô gái.”
“Rõ là mày lắm thời gian đấy,” ông nói.
“Không phải thế. Cô ấy là một cô gái tốt. Con gái một giáo sư ở ITT”

“Ồ. Vậy giờ chúng ta biết mày làm gì ở IIT rồi.”
“Con đã tốt nghiệp. Con tìm được việc rồi. Con đang chuẩn bị học MBA.

Thế thì có chuyện gì nào?”

“Tao chẳng có chuyện gì cả. Mày mới là người muốn nói chuyện cơ mà,”

ông nói mà không nhìn tôi.

“Bố cô ấy sắp sửa đưa cô ấy ra nước ngoài. Họ sẽ cho cô ấy đính hôn với

một người khác.”

“Ồ, vậy là bố nó không chấp thuận hả?”
“Không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.