KHI YÊU CẦN NHIỀU DŨNG CẢM - Trang 49

“Chúc ngủ ngon, chiến lược gia của anh.” Tôi hôn cô và nằm xuống.
“Em yêu anh,” cô nói.

“Thật lòng chứ?”
“Thật.”
“Sao giờ em mới nói?”

“Em cứ nghĩ mãi. Chỉ là giờ em mới nói thành lời được. Anh ngủ ngon

nhé,” cô nói.

* * *

Một năm rưỡi sau
“Nói xem anh nghĩ gì nào. Mỗi khi làm tình xong anh không muốn nói

chuyện ư?”

Thực sự tôi muốn nhìn cái quạt trên đầu hơn. Hoặc trôi vào giấc ngủ. Tại

sao lúc nào phụ nữ cũng muốn nói chuyện thế nhỉ? Chúng tôi đang ở phòng
tôi. Chúng tôi đang cuộn mình trong chiếc chăn ấm áp trong một chiều đông
u ám.

“Anh muốn nói chuyện chứ,” tôi nói một cách thận trọng. “Em có điều gì

bận tâm sao?”

“Còn một tuần nữa là tới lúc xin việc rồi, em lo quá,” cô nói.
“Em không lo lắng chuyện kiếm việc làm. Sau đó thì sao?”

“Sau đó? Thì cuối cùng chúng ta sẽ có tiền trong ngân hàng. Chẳng còn

phải chắt bóp khi gọi món ở quán ăn, không còn phải ngồi hàng ghế đầu
trong rạp hát, không còn phải đi vé xe lửa hạng hai nữa. Trường đại học thi
cũng vui đấy, nhưng sống nghèo khổ trong ấy đủ rồi. Tưởng tượng mà xem,
tháng nào em cũng có thể đi mua sắm!”

“Em không thích mua sắm.”
“Tốt thôi, thì em để tiền tiết kiệm. Hoặc đi du lịch nước ngoài.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.