KHI YÊU CẦN NHIỀU DŨNG CẢM - Trang 51

“Thế còn tương lai của chúng ta thì sao? À mà, đáng lẽ em nên hỏi, có

tương lai nào hay không đây?”

“Lúc này anh chưa thể nói về điều đó,” tôi nói.

“Ồ vậy à? Vậy anh có thể cho em biết lúc nào trong tương lai chúng ta có

thể nói chuyện về tương lai được không?”

Tôi im lặng.
“Thôi bỏ đi, em đi đây,” cô nói và đi ra cửa.

“Anh cần thời gian suy nghĩ,” tôi nói.
“Hai năm còn chưa đủ hay sao?”
Tôi im.

“Chuyện này làm em rối mù,” Ananya nói, “tại sao đàn ông các anh lại

cần nhiều thời gian đến vậy để nghĩ về quyết định gắn bó, nhưng lại chẳng
cần tí tẹo thời gian nào để quyết định khi ngủ với một cô gái.”

“Ananya,” tôi mở miệng để rồi chỉ nghe tiếng cô sầm cửa.

* * *

“Anh sẽ ổn thôi,” cô nói với tôi lần thứ năm. Chúng tôi đi bộ bốn cây số

ra ngoài trường tới Navrangpura. Tôi muốn tránh cái nơi ồn ào điên loạn ấy
càng xa càng tốt. Ngày số Không, ngày đầu tiên tìm việc đã kết thúc mà tôi
chưa tìm được một công việc nào.

“Anh cứ tưởng với điểm số của mình anh sẽ giành được việc ngay trong

ngày đầu tiên,” tôi nói.

“Thì đã sao nào? Còn sáu ngày nữa để tìm việc mà,” cô nói.
Chúng tôi dừng lại ở một quầy hàng ven đường để mua pao bhaji. Cô gọi

hai đĩa ít bơ.

“Anh sẽ ổn thôi. Các công ty marketing mai mới bắt đầu cơ mà. Em có

cuộc phỏng vấn quan trọng với HLL. Em có căng thẳng quá đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.