KHI YÊU CẦN NHIỀU DŨNG CẢM - Trang 53

“Gì thế? Anh muốn nói gì sao?”
“Em muốn ăn thêm pao nữa không?” tôi nói.

* * *

“Anh thứ ba,” cậu học viên năm đầu làm tình nguyện viên hỗ trợ buổi

phỏng vấn nói với tôi. Tôi ngồi trên một chiếc ghế cùng với những ứng viên
khác bên ngoài phòng phỏng vấn. Chúng tôi giống như những bệnh nhân ở
bên ngoài phòng khám của một nha sĩ, chỉ có điều là căng thẳng hơn.

Các cuộc phỏng vấn của HLL đang diễn ra ở phòng đối diện. Ananya đã

vượt qua tất cả các vòng và giờ đang chờ để được gọi vào vòng phỏng vấn
cuối. Tôi nhớ lại những sai lầm mắc phải trong ngày số Không. OK, tôi tìm
việc chỉ để có tiền, nhưng tôi đã che giấu điều đó khi họ nói chuyện với tôi
rồi cơ mà. Thế thì tại sao tôi lại trượt năm ngân hàng ngày hôm qua? Nhỡ
Citi cũng từ chối tôi thì sao? tôi nghĩ. Những giọt mồ hôi túa ra trên trán tôi.
Có phải số mệnh đang dẫn tôi tới chỗ hủy diệt sau tất cả những bằng cấp và
điểm số đó? Có phải Thượng đế không về phe với tôi? Tôi tự hỏi liệu có
phải mình đã gây ra điều gì để Thượng đế không đứng về phía mình. Tôi
nhìn thấy phòng HLL xa xa. Ananya đứng bên ngoài, trông xinh đẹp trong
bộ sari xanh con công. Có lẽ Thượng đế sẽ không cho phép tôi định đoạt
tương lai của mình trừ khi tôi làm rõ tương lai của cô.

“Krish Malhotra,” bạn học viên tình nguyện gọi tên tôi.
Tôi cầu nguyện và đứng dậy. Tôi kiểm tra lại nút thắt cà vạt và cổ áo. Hãy

nhớ, mày cần công việc này, tôi tự nói với bản thân mình. Các ngân hàng trả
lương gấp đôi, tôi có thể rời bỏ công việc trong các tổ chức này nhanh gấp
đôi để có thể làm bất kỳ công việc gì tôi muốn. Tôi hít vào thật sâu và thở
ra.

“Xin chào, mời ngồi,” một người đàn ông mặc bộ vest đen đẹp miễn chê

nói từ ghế của mình. Anh ta đủ giàu để đeo đồng hồ Rolex và đủ đáng ghét

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.