KHI YÊU CẦN NHIỀU DŨNG CẢM - Trang 61

“Bởi vì họ là bố mẹ. Từ bánh quy tới các cô dâu, nếu những đứa con thực

sự thích thứ gì, bố mẹ sẽ có vấn đề với thứ đó,” tôi nói.

“Bố mẹ anh sẽ có vấn đề với em sao?” Ananya kéo tóc về phía sau và vấn

thành búi lỏng. Cô dùng răng giữ một chiếc kẹp tóc.

“Họ có vấn đề với bất cứ ai anh lựa chọn. Và em lại là người Nam Ấn,

như thế lại càng thêm chuyện. OK, không đến nỗi tệ như cưới một người
không cùng tôn giáo. Nhưng cũng gần như thế.”

“Nhưng em cũng đứng đầu ở trường đại học. Em có bằng MBA của IIMA

và làm việc cho HLL. Và xin lỗi vì em khoe khoang, nhưng em cũng xinh
đẹp nữa.”

“Không ăn thua. Em là người Tamil. Anh là người Punjab.”

Ananya gấp lại thư mời và sắp xếp các thứ đồ trong túi của cô.
“Sao thế? Nói gì đi chứ?”
“Chẳng thể tham gia cuộc nói chuyện lạc hậu này được,” cô nói. “Anh

hãy thảo luận về những nỗi đau khổ của mình với những người đồng đạo
Punjab đi vậy.”

Cô đứng lên đi về. Tôi kéo tay cô ngồi xuống. “Thôi nào Ananya, chẳng

lẽ bố mẹ em không điên lên khi biết rằng em có bạn trai người Punjab sao?”

“Không. Em không nghĩ vậy.”
“Thế em đã nói với họ chưa?”

“Chưa.”
“Tại sao?”
“Đợi lúc phù hợp. Hai tuần nữa đến lễ phát bằng. Họ sẽ tới đây, em sẽ

giới thiệu anh. Sẽ nói với họ những gì anh đã làm trong đời thực này, chứ
không phải về nơi chôn nhau cắt rốn của anh. Họ có thể sẽ gặp bố mẹ anh.
Bố mẹ anh sẽ tới chứ?”

“Mẹ anh tới. Bố thì anh không biết.”
“Có chuyện gì thế?”
“Đừng nói về chuyện này mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.