KHI YÊU CẦN NHIỀU DŨNG CẢM - Trang 94

“Chà,” tôi nói. Tôi tự hỏi mình có nên nuốt ực cốc cà phê cho xong để

chúng tôi có thể ra về nhanh hơn không.

“Anh có thích em không?” Dolly hỏi.

“Gì cơ?”
“Anh biết vì sao chúng mình lại được bảo tới đây, phải không? Để lửa gần

rơm rồi bén.”

“Dolly, anh không thể cưới ai khác ngoài Ananya.”

“Ồ, vậy ra đó là tên cô ấy. Tên đẹp thật.”
“Cảm ơn em, cô ấy cũng đẹp như cái tên vậy. Và anh cũng có liên quan.

Anh xin lỗi vì đã để mẹ anh lôi vào chuyện này.”

“Nhưng anh nói là còn chưa từng hôn cô ấy mà.”

“Anh nói dối đấy. Bọn anh đã ở với nhau suốt hai năm. Nhưng em đừng

nói với ai điều này nhé.”

“Ở cùng nhau ư?” Lông mày cô nhướng lên. “Như là cùng nhau á? Ý anh

là, hai người đã làm mọi chuyện?”

“Điều đó không quan trọng. Anh chỉ kể với em để em đừng buồn nếu anh

không quan tâm nhiều đến em thôi.”

“Hai năm? Cô ấy không có bầu sao?”
“Dolly, thôi nào. Cảm ơn em vì cà phê.”
“Em có thể làm anh quên cô ấy,” Dolly nói và xõa mái tóc dài chấm hông

của cô.

“Gì cơ?”
“Em biết đàn ông muốn gì.”
“Em không biết đâu. Và gắng mà tránh xa những cuộc gọi nhầm số.”

Chúng tôi rời Barista và trở về trên chiếc Honda rộng rãi. Tôi nhận ra

rằng chiếc Honda này có thể là của tôi, chỉ cần tôi không tin vào những thứ
ngu ngốc như tình yêu.

“Em phải nói gì với mẹ em đây?” Dolly hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.