KHIÊU VŨ VỚI BẦY SÓI - Trang 11

Trung úy Dunbar từ bé chưa hề nhìn thấy một người da đỏ nào, nói gì đến
chuyện chiến đấu với họ.

— Vâng, nhưng không phải dịp này, thưa thiếu tá.

Tôi nghĩ rằng tôi có thể chiến đấu với họ, chắc chắn là như thế.

— Vậy là cậu thích chiến đấu, chứ gì nữa?

Trung úy Dunbar không trả lời câu hỏi đó. Hai người nhìn thẳng vào mắt
nhau một lúc lâu rồi ông thiếu tá mới cầm bút điền vào bản quân lệnh in sẵn.
Ông ta viết với vẻ giận giữ, không buồn để ý đến việc mồ hôi chảy ròng
ròng trên má. Dunbar nhìn thấy cả những giọt mồ

10

Michael Blake

hôi đang to dần trên đỉnh chiếc đầu hói gần hết của ông ta. Vài sợi tóc lơ thơ
màu muối tiêu còn sót lại dính bết trên đỉnh đầu ông. Hình dạng ông khiến
chàng trung úy nhớ đến một con người bệnh hoạn nào đó.

Dunbar đâu biết được rằng ông thiếu tá quá ốm yếu.

Đôi khi sức khỏe của ông chỉ được giữ bằng một sợi chỉ

mong manh và sợi chỉ ấy hôm nay vừa mới đứt, đúng mười phút trước khi
chàng trung úy đến gặp ông. Lúc đó ông đang ngồi bất động sau bàn giấy,
hai bàn tay chắp lại đặt trên bàn và đang quên béng cả cuộc đời.

Đó là một cuộc sống bạc nhược, dựa trên sự bố thí mà người ta dành cho
những kẻ phục vụ nhẫn nhục nhưng không hề làm nên được chiến tích gì.
Khốn nỗi cả cuộc đời đã trôi qua, bao gồm những năm tháng sống độc thân,
những năm tháng chống cự với rượu chè, tất cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.