KHIÊU VŨ VỚI BẦY SÓI - Trang 175

Trắng thường đến gần, nằm xuống, cặp mắt vàng khè ngước lên tò mò nhìn
chàng đưa bút trên mặt giấy.

Chặng đường về quả là cô đơn. Sự kết thúc đột ngột và quá sớm của cuộc
gặp gỡ người phụ nữ mang hai dân tộc trên vai kia và không khí náo nức
một cách bí hiểm của dân làng (mà chàng không được tham dự) đè nặng lên
chàng một nỗi mặc cảm và chàng tủi thân thấy mình như bị hắt hủi. Suốt từ
nhỏ chàng luôn có nhu cầu được tham dự với mọi người và cũng như mọi
người khác, cảm giác cô đơn là thứ chàng thường xuyên tìm cách tránh xa.
Khốn nỗi trong cuộc sống hiện tại, cô đơn lại là nét chủ yếu của chàng cho
nên thật dễ chịu khi trở về nhà lúc hoàng hôn, chàng nhìn thấy hình thù
hoang dã của con Tất Trắng hiện ra dưới tấm vải bạt.

Con sói đứng dậy, bước ra ngoài sân và ngồi xuống, 174

Michael Blake nhìn chàng xuống ngựa.

Dunbar nhìn thấy ngay một vật gì đó bên dưới mái bạt. Đó là một con gà gô
thảo nguyên nằm chết trên mặt đất và khi chàng đứng lại xem xét, chàng
thấy nó chỉ

vừa mới chết. Máu ở cổ vẫn còn ướt. Ngoài những vết sây sát ở cổ họng,
con gà hoàn toàn nguyên vẹn, không mất một cái lông. Đây là một câu đố
chỉ có một lời giải đáp và chàng trung úy nhìn thẳng vào mắt Tất Trắng.

— Của mày phải không? – chàng nói to.

Con sói ngước lên và chớp mắt, trong khi Trung úy Dunbar tiếp tục xem xét
con gà gô.

— Được, – chàng nhún vai. – Tao nghĩ con gà này là của cả hai chúng ta.

Con Tất Trắng đứng bên cạnh, cặp mắt nhỏ vàng khè nhìn Dunbar vặt lông
con gà gô, mổ rồi rán trên bếp lửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.