KHIÊU VŨ VỚI QUỶ - Trang 136

Đấy là chưa kể đến khả năng bị nhìn thấy, hay bị bắt là rất cao. Khu vực

này nổi tiếng với bọn trẻ đường phố là có ma ám. Băng của cô thường thách
nhau chạy qua đường hầm khi một đoàn tàu sầm sập kéo đến. Cô biết bọn
trẻ ngày nay vẫn làm thế. Vài trò mạo hiểm ngu xuẩn không bao giờ hết
mốt.

Không có nhiều chỗ để nấp bên trong, trừ khi nó đã thay đổi trong mười

năm gần đây. Vậy tại sao lại đến đây?

Có thể Michael nói đúng. Có thể một cái bẫy khác đang chờ họ. Nhưng

cô không cảm thấy chút quỷ quái nào, cảm giác thường đi kèm sự hiện diện
của Jasper, cô chỉ thấy Monica. Cô nắm chặt sợi dây chuyền trong tay.
Mảnh kim loại đập nhẹ - vái phút một nhịp. Tiếng tim Monica đập, cô biết.

Jake gấp bảng giờ tàu chạy lại. Cô đi đến chỗ hai bọn họ. “Quyết định thế

nào đây?”

Anh nhún vai.

“Không có tàu nào rời bến trong nửa tiếng tới.”

“Em hy vọng anh đúng. Khi có tàu đi qua thì đường hầm cực kỳ chật

chội.”

Jake nhăn mặt và ngó lên trời.

“Trời mưa to thế này cơ mà. Còn lâu mới hửng sáng lên được.”

“Không quan trọng. Monica không có lựa chọn nào ngaòi việc sớm nghỉ

ngơi.”

Michael nói, xem xét đường hầm.

“Em có chắc Monica trong đó không, Nikki? Không ai khác chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.