KHIÊU VŨ VỚI QUỶ - Trang 134

Anh có cảm giác rằng cô đang nói về bản thân mình nhiều hơn là về

Monica. Anh tự hỏi ai đã thay đổi cô. Jake ư?

Cô khẽ hất cằm lên. “Không có gì thay đổi sự thật là ngày mai tôi sẽ

không bị bỏ lại.”

Anh gầm gừ. Sư ngoan cố của cô làm anh khó chịu, nhưng anh cũng

không thể không ngưỡng mộ cô về điều đó. “Em là một con mụ cứng đầu.”

“Tôi chưa bao giờ tự nói mình hòan hảo, Michael. Và không gì anh nói

hay làm có thể ngăn tôi đi cùng với anh.”

“Tôi có thể trói em lại rồi khóa trái phòng,” anh lẩm bẩm.

“Thì tôi sẽ dùng tâm năng để thóat ra, rồi đuổi theo anh.”

Anh lùa tay vào tóc. “Tôi chỉ đang cố giữ em an toàn, Nikki.” Nhấp một

ngụm cà phê, anh ngắm cô qua rìa cốc. Nếu anh không thể ngăn cô, anh
phải tìm cách giữ cô khỏi nguy hiểm. Cũng sẽ dễ hơn việc thuyết phục cô ở
nhà.

Cô nhún vai và mỉm cười rất tội nghiệp. “Tôi biết. Nhưng tôi đã tự chăm

sóc mình một thời gian dài rồi. Tôi phải kết thúc những thứ tôi bắt đầu.”

Về chuyện đó, họ rất giống nhau. Anh nhìn ra cửa chính, biết là Jake

đang tiến lại. Cửa mở và Jake nhìn quanh.

“Đủ an toàn để vào đây,” anh bình luận, bước vào. “Nhưng mà khó đoán

được là ai thắng. Vẻ mặt u ám nhìn giống hệt nhau.”

“Anh đừng nói linh tinh nữa.” Nikki gầm gừ. “Em đi.”

“A,” Jake nhìn Michael thông cảm. “Nàng ta rất khó chịu khi phải làm

thứ mình không muốn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.