KHIÊU VŨ VỚI QUỶ - Trang 295

Để ông làm gì? Chẳng qua nhờ Michael mà họ còn sống đêm nay. Cô gật

đầu, quá mệt để làm bất cứ điều gì khác, chỉ muốn về nhà nằm ngủ.

Nhưng cô vẫn cảm thấy ánh mắt của MacEwan nhìn sau lưng cho đến khi

cô khuất dạng.

o O o

Michael nhìn cô bước đi. Tim anh đau nhói nỗi đau của cô, nhưng anh

không thể làm gì để giúp. Nikki phải tự giải quyết vấn đề của mình khi
không có anh. Cho đến khi cô làm được, họ sẽ không có hy vọng gì cả.

Có thể họ chưa từng có chút hy vọng nào ngay từ đầu. Có thể anh quá

ngốc mới nghĩ đến điều ngược lại. Anh đã bước qua ngưỡng cửa loài người
từ lâu rồi, đã trở thành một kiểu bản thể khác. Cái gì làm anh nghĩ anh có
thể quay lại chứ?

Khi cô đi qua cửa ra, anh bước lại chỗ Jake. Anh ta vẫn còn mê man vì

thuốc, nhưng không bị thương. Anh ghét nghĩ đến phản ứng của Nikki nếu
anh ta chết, sau tất cả những gì cô đã làm để cứu anh ta. Sự phụ thuộc của
cô vào anh ta thật đáng sợ. Michael nhăn nhó. Nếu anh có chụt thật thà nào,
sự phụ thuộc ấy cũng khiến anh ghen tị.

Một cảm xúc con người nữa mà anh không cần có, anh nghĩ cay đắng.

Lòng đầy ghen tuông và tình yêu.

Vài nhân viên bệnh viện chạy lên, anh tránh ra, nhìn họ nâng Jake lên

một chiếc cáng. Họ đưa anh ta xuống dưới, Michael nhìn lên trời. Bình
minh bắt đầu tỏa những lọn tóc vàng óng lên màn đêm. Có quá nhiều thứ đã
xảy ra, vậy mà thời gian thì trôi qua thật chậm. Ít nhất Nikki giờ đây được
an toàn. Jasper sẽ không tấn công cô khi bình minh đã đến gần như thế. Hắn
chắc đang chạy, tìm một nơi để chờ qua ngày.

Michael quay đầu lại cầu thang. Đã đến giờ tiếp tục cuộc đi săn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.