KHINH NGỮ - Trang 102

giận của bà Phan Quyên, chạy đi tham gia thi đấu, thì cô vẫn không thể làm
được.

Vậy nên Lâm Khinh Ngữ đành phải gọi điện cho cố vấn trường học để

xin lỗi, đây là cuộc thi mà cô đại diện cho trường cấp 3 của mình tham gia
thi hùng biện ngay tại trường, trước đó đã phải trải qua vô số những cuộc
tuyển chọn, cô phải trổ hết tài năng của bản thân, mới được phó thác trọng
trách này, vậy mà đến thời điểm quan trọng cô lại……

Cuối cùng, nhà trường đã gửi bài diễn thuyết do cô chuẩn bị cho tuyển

thủ thay thế. Đến lúc ấy chuyện đó mới được giải quyết.

Tuy nhiên trên thực tế còn khướt chuyện này mới được giải quyết, đặc

biệt là sau đó, Lâm Khinh Ngữ biết được rằng, tuyển thủ thay thế là Lý Tư
Hà, hơn thế lúc đó Lý Tư Hà còn dùng bài diễn thuyết của cô giành được
giải nhất của trường, khiến cô lại càng tiếc hơn. Sau khi xảy ra vụ náo loạn
với Lý Tư Hà hồi năm ba, việc chắp tay dâng giải nhất cho Lý Tư Hà càng
trở thành cái xương cá trong bóng ma tâm lý của cô, cứ hễ nghĩ đến là thấy
hối hận, cáu giận, và tủi thân.

Nỗi tủi thân vì mẹ mình mà ra.

Tất cả những chuyện đã qua dường như đang ở ngay trước mắt, lúc

này từng câu từng chữ của bà Phan Quyên, thậm chí là dấu câu khi ngắt
nghỉ như đang đánh xuống đầu Lâm Khinh Ngữ , khiến cô không thể nào
kiềm chế được cảm giác so sánh.

Do bà Phan Quyên nói quá lâu, nên Lâm Khinh Ngữ đành cắt ngang

lời bà: “Mẹ.”

Bà Phan Quyên lập tức dừng lại: “Sao con?”.

Lâm Khinh Ngữ trầm mặc rất lâu, lâu đến độ bà cứ tưởng cô không

biết nói chuyện, cô hỏi bà: “Nếu con là con gái, mẹ có còn bảo con không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.