KHINH NGỮ - Trang 103

cần lo cho mẹ, bản thân quay về trường học tiếp nữa không?”.

Bà Phan Quyên nghe thấy những lời này, ngẩn người ra một lúc, sau

đó mỉm cười vỗ vỗ lên tay cô: “Ngốc quá, con là con trai hay con gái, mẹ
đều thích cả.”

Lâm Khinh Ngữ nghe thế, nhưng cả người lại cảm thấy ớn lạnh.

“Nhưng đúng là con trai phải nỗ lực hơn con gái mới tốt, sau này con

gái chỉ cần chăm lo quán xuyến gia đình là được rồi, nhưng con thì phải
gánh vác cả gia đình lẫn công việc.”

Lâm Khinh Ngữ nhếch miệng mỉm cười: “Ồ, được, vậy con quay về

trường học tiếp đây.”

Nói xong, cô không lưu lại phòng bệnh thêm một giây nào nữa, mà sải

bước ra ngoài luôn. Cô không màng đến ánh mắt đầy kinh ngạc của mẹ
mình, cũng không để tâm đến cái nhìn chăm chú của cô gái bên cạnh, cô cứ
thế bước nhanh ra ngoài, sau đó đứng thở dốc ở bên ngoài hành lanh bệnh
viện.

Từ rất lâu trước đây, cô đã nghĩ nếu có một ngày bản thân biến thành

con trai thì tốt biết bao, nhưng hiện giờ khi giấc mơ đã trở thành hiện thực,
cô lại hốt hoảng phát hiện ra, thì ra, từ đầu đến cuối chính cô không thể
buông bỏ được cái thân phận con gái của mình.

Vẫn cứ cảm thấy tủi thân cho chính mình, không cam tâm, phẫn nộ,

đấu tranh và còn…… đau khổ nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.