KHINH NGỮ - Trang 135

mắt của anh trở nên sắc bén, giống như con báo săn nhìn thấy linh dương,
giống chim ưng theo dõi con thỏ...

Lâm Khinh Ngữ ra khỏi rừng cây, chỉ cảm thấy sau lưng rất lạnh, cô

ôm hai cánh tay run lẩy bẩy, cũng không muốn suy nghĩ quá nhiều, đi về
phòng ngủ.

Thật ra, coi như là Lâm Khinh Ngữ có vẻ hiểu Tô Dật An, tuy nhiên

Tô Dật An hiện tại so với trong trí nhớ kém đi quá nhiều, nhưng tốt xấu gì
trước đây Lâm Khinh Ngữ cũng từng đấu trí với Tô Dật An đã hơn một
năm, tác phong làm việc của anh cô rất rõ ràng.

Tô Dật An nói sẽ làm cho cô đồng ý cầu nguyện, anh nhất định của

tìm mọi cách để cô nói ra nguyện vọng này.

Anh không phải là người dễ dàng buông tha. Sau cuộc cãi và ngày

hôm qua, nghỉ ngơi cả đêm, khẳng định Tô Dật An đã một bụng ý nghĩ xấu
xa, không biết từ hôm nay trở đi sẽ thu thập cô như thế nào.

Vì thế sau buổi sáng, cả người Lâm Khinh Ngữ tràn ngập ý chí chiến

đấu, trong phòng ngủ hít đất ba mươi cái, giống như hận không thể nâng
lên một cái đỉnh, giống nhu vừa giao chiến chính diện với Tô Dật An.

Sau khi vận động trong phòng ngủ, mở cửa ra liền gặp Bá Chu Hưng

sáng sớm đi tự học trở về.

Lâm Khinh Ngữ vận động một người đầy mồ hôi, cô vừa lau mồ hôi

vừa khỏi Chu Hưng: “Sáng nay không có lớp, cậu không đến thư viện
sao?”

“Lâm Khinh Ngữ.” Chu Hưng không trả lời vấn đề của cô, ngược lại

lấy di động đi tới bên cạnh cô: “Cái này hình như là cậu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.