KHINH NGỮ - Trang 134

tốt nhất từ hôm nay trở đi, liếc mắt một cái là có thể biết được từ đầu đến
cuối. Không có bất cứ cái gì có thể thay đổi, không có bất cứ chuyện xấu
nào.

Cuộc sống nhạt nhẽo, làm cho anh có cảm giác an toàn.

Cho nên khi biến thành cây làm cho anh nôn nóng, bởi vì thói quen

sinh hoạt bị đảo lộn, mà đến khi anh thích ứng được, anh lại biến trở lại
thành người, anh cũng vậy rất nôn nóng. Thật ra Tô Dật An không cần biết
mình mang hình dạng gì, chỉ cần để cho anh quen dần trở thành thói quen,
sinh hoạt mỗi ngày đều có quy luật, anh sẽ cảm thấy yên lòng.

Mà hiện tại ở cái thế giới này, quá nhiều chuyện xấu, ở thế giới này là

một nơi không thể giải thích được, chỉ cần anh muốn, Lâm Khinh Ngữ
cũng muốn, thế giới liền thay đổi, không có gì nhất định.

Anh có thể chịu?

Ai biết vạn nhất sẽ có một ngày, bởi vì nguyện vọng của anh và Lâm

Khinh Ngữ giống nhau...

Anh chán ghét thay đổi. Cho nên đối mặt với lời chỉ trích của Lâm

Khinh Ngữ, nói anh: “Chính mình không muốn thay đổi, nên buộc người
khác phải thay đổi vì anh mình.” Chuyện này...

Anh chỉ muốn nói: “Đúng vậy.”

Anh chính là muốn mình trở thành như vậy, anh có thể để cho người

khác thay đổi, từ đó cũng bảo đảm tiếp tục cuộc sống sinh hoạt bất biến của
mình.

Tô Dật An nhìn ra xa, từ trên sườn núi nhìn xuống, có thể thấy được

cái bóng nho nhỏ của Lâm Khinh Ngữ trong rừng cây. Trong nháy mắt ánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.