KHINH NGỮ - Trang 190

Bây giờ người Lâm Khinh Ngữ muốn tránh nhất là Tô Dật An, người

muốn tránh thứ hai chính là Kỷ Yên Nhiên, cô có thể chủ động đến hỏi à?

Vì thế Lâm Khinh Ngữ tự mình dùng ba chữ “Sơn Nguyệt Ca” tìm

kiếm trên mạng, tìm một lúc, thật đúng là tìm được Weibo của Kỷ Yên
Nhiên – Bất tri sơn nguyệt vi thùy ca (Không biết núi trăng ca hát vì ai).

Xem ra là một cái tên rất văn vẻ, Lâm Khinh Ngữ kéo xuống dưới,

thấy cô ta đăng bài hát, mở một bài lên, sau khúc nhạc dạo, tiếng hát của
Kỷ Yên Nhiên xuất hiện trong tai nghe, giống như một âm hồn ca hát,
giọng hát mang theo vài phần khàn khàn, so với khí chất của cô ta có phần
không phù hợp chín chắn lắm.

Giọng hát của cô ta thật là dễ nghe, khó trách có nhiều người thích

như vậy, nhưng Lâm Khinh Ngữ nghe được một lúc, bỗng nhiên cảm thấy
tiếng hát của Kỷ Yên Nhiên, thậm chí có hơi quen tai. Giống như trước đây
đã từng nghe ở đâu đó, nhưng nghĩ một lúc cũng không ra.d;đ/l.q.đ

Lâm Khinh Ngữ tiện tay lướt qua lướt lại Weibo của cô ta, phát hiện

ngoại trừ ca khúc mới, cô ta hoàn toàn không đăng bất kỳ cái gì khác trên
Weibo.

Nữ sinh kỳ quái lại thần bí.

Lâm Khinh Ngữ ngồi trước màn hình máy tính thật lâu, không chú ý

giữ ấm, hôm sau lúc tỉnh dậy, vậy mà lại bắt đầu chảy nước mũi rồi.

Học Bá trong phòng ngủ đã sớm ra ngoài, Tạ Thành Hiên cũng đi mua

bữa sáng cho bạn gái, chỉ còn hai chú chó độc thân là cô và Vương Mập
Mạp, tự mình thu thập đồ đạc, rụt cổ chạy đi học.

Lâm Khinh Ngữ vừa hít nước mũi vừa đi trên đường, dây giày tuột, cô

ngồi xổm xuống thắt dây giày. Lúc khom lưng, chợt phát hiện, sau lưng cô,
cách mười bước chân có một nam sinh mặc áo lông đen đang đứng, cô theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.