KHINH NGỮ - Trang 192

đương nhiên cũng không mang, chỉ có Kỷ Yên Nhiên đưa cho cô một cái
một cái, hết giờ học tiết thứ nhất, Lâm Khinh Ngữ hơi ho, Kỷ Yên Nhiên
liền ra ngoài hành lang rót nước, vỗ lưng Lâm Khinh Ngữ hai lần, để cô
uống nước xuống.

Lâm Khinh Ngữ cảm thấy mình chỉ là chảy nước mũi có chút ho khan,

Kỷ Yên Nhiên quan tâm thật là quá mức.

Khi cô chống lại sự chăm sóc của Kỷ Yên Nhiên, hai người khó tránh

khỏi châu đầu ghé tai nói thầm.

Cuối cùng, trên bục giảng truyền đến tiếng vẫy gọi của ác ma.

“Lâm Thanh Vũ.” Giọng nói của Tô Dật An rất lạnh, “Câu hỏi này em

trả lời một chút.”

Ha ha, không còn chiêu khác sao?

Lâm Khinh Ngữ đứng lên, trong lòng suy nghĩ tứ tung, dù gì bây giờ

cô cũng là “nam thần” của các nữ sinh trong khóa, không trả lời được câu
hỏi cũng là nam thần, coi như bởi vì không trả lời được câu hỏi mà một vài
nữ sinh phía trên quay lại, vậy cũng còn một vài nữ sinh khác đỡ cô. Về
phần những nam sinh tốt gỗ hơn tốt nước sơn này nghĩ như thế nào, càng
không liên quan đến cô, cho dù bản thân cô là nam thần, cũng đã biến thành
người khác rồi.

Lâm Khinh Ngữ đứng dậy, vẻ mặt lợn chết không sợ phỏng nước sôi,

vẻ mặt lạnh lùng, không hề lúng túng hay khó chịu.

Mà ngay sau khi Lâm Khinh Ngữ làm như vậy, cô vậy mà phát hiện,

Tô Dật An cũng cứ như vậy nhìn chằm chằm cô chốc chốc hít nước mũi
một cái, vậy mà lại không! Hết! Rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.