KHINH NGỮ - Trang 191

bản năng quay đầu nhìn anh ta một cái, cũng không ngờ đúng lúc bốn mắt
nhìn nhau với người nọ.

Khác với các học sinh khác vội vàng đi học, nam sinh này cũng chăm

chú nhìn Lâm Khinh Ngữ một lúc, sau đó chuyển ánh mắt, nhấc chân một
cái, đi qua bên người Lâm Khinh Ngữ.

Lâm Khinh Ngữ băn khoăn nhìn bóng lưng người nọ, Vương Mập

Mạp lại vỗ vai cô một cái: “Làm nhanh lên, bị muộn rồi, hôm nay là tiết
của giáo sư Tô đấy.”

“À,… Ừ.” Lâm Khinh Ngữ buộc lại dây giày, lập tức ném chuyện này

ra sau đầu.

Vào phòng học, Lâm Khinh Ngữ tìm chỗ ngồi xuống, cô mới vừa ngồi

xuống, bên cạnh lập tức có một người khác ngồi cùng. Lâm Khinh Ngữ
quay đầu nhìn một cái: “… Sao cô lại ở đây?”

Kỷ Yên Nhiên cười với Lâm Khinh Ngữ: “Nghe nói tiết của thầy giáo

này cực kỳ đặc sắc, tôi tới dự thính.”

“Một người học âm nhạc như cô tới tiết này dự thính làm gì!” Lâm

Khinh Ngữ cảm thấy vô lý, “Tôi nói với cô rồi mà, đừng làm phiền tôi. Cô
có tin tôi sẽ thật sự động tay đánh cô không?”

Kỷ Yên Nhiên không hề để ý cô, chỉ quay đầu nhìn phía sau một cái,

cười cười: “Thầy giáo tới rồi.”

Lâm Khinh Ngữ cũng quay đầu một cái, thấy Tô Dật An đi tới, nhất

thời liền thấy giống như khắc tinh, lỗ mũi phát ra một tiếng hừ nhẹ, quay
đầu không quan tâm nữa.

Sau khi Tô Dật An bắt đầu vào lớp, nước mũi của Lâm Khinh Ngữ lại

càng không ngừng được, trên người cô không mang giấy, Vương Mập Mạp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.