KHINH NGỮ - Trang 214

Lâm Khinh Ngữ bĩu môi: "Hiện tại tôi cảm thấy cô ấy là sói xám đội

lốt thỏ."

Tô Dật An hơi nhếch mép một cái: "Cô ta không báo cảnh, vậy khẳng

định là có lý do không thể báo cảnh sát, hoặc là thật sự muốn bao che tội
phạm, hoặc là...... trong tay tội phạm có nhược điểm của cô ta."

Lâm Khinh Ngữ không hiểu: "Cứ coi như để cho tôi báo cảnh sát, đó

cũng là báo cảnh sát mà, biến thái có trong tay nhược điểm, không trả đũa
sao?"

"Tới giết em, là tội phạm tự nảy sinh ý định......"

"Đợi chút." Lâm Khinh Ngữ cắt đứt lời Tô Dật An, "Tội phạm kia

muốn tới giết em hay sao?"

"Em cho là cửa phòng y tế của trường giòn như vậy sao, có thể đánh

vỡ bằng tay không trong khoảng thời gian ngắn? Di en d anl eq uyd on
Trong tay tội phạm nhất định có cầm vật nặng......" Tô Dật An quay đầu
nhìn Lâm Khinh Ngữ, ánh mắt lạnh xuống, "Không phải búa, thì là rìu."

Lâm Khinh Ngữ nghĩ lại cảnh tượng lúc đó, ngăn cách với cô bởi cánh

cửa, là một tên tội phạm cầm búa muốn giết cô, nếu như hôm nay không có
Tô Dật An tới, bây giờ sợ rằng thi thể của cô cũng cứng rồi......

Sống lưng Lâm Khinh Ngữ lại đổ mồ hôi lạnh, cô không tự chủ vịn

vào người Tô Dật An, vốn là đang bị cảm người đã không khỏe, lúc này lại
bị sợ hút hết sức lực, đùi cô bắt đầu mềm rồi.

Tô Dật An đỡ cô, chạm vào tay của cô, mới phát hiện người cô nóng

đến đáng sợ.

Lâm Khinh Ngữ thở dài: "Tôi vịn một chút, anh nói tiếp đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.