KHINH NGỮ - Trang 265

Tô Dật An không trả lời, chỉ túm lấy cánh tay Lâm Khinh Ngữ, một

tay xuyên qua dưới nách của cô, ôm chặt cô, kéo cô bơi về phía bờ bên có
thư viện.

Lâm Khinh Ngữ cho là mình an toàn, cô mới vừa yên tâm, chỉ thấy tên

biến thái trên bờ quay đầu, theo dõi cô. Bốn mắt đụng vào nhau, tên biến
thái lập tức như điên lên, quay người lại định nhảy vào trong hồ: "Mày còn
chưa chết!" Hắn ta rống, "Mày còn chưa chết!" Biểu hiện điên cuồng, giống
như bị tâm thần.

Lâm Khinh Ngữ thấy thế trong lòng run sợ, cả người không ngừng run

lên cầm cập.

Tô Dật An không vội lên bờ nữa, anh dừng lại trong nước, ôm cô, vỗ

vỗ lưng Lâm Khinh Ngữ: "Hắn đuổi không kịp em." Anh nói chắc nịch,
"Em an toàn rồi."

Kèm theo tiếng nói của anh, còi cảnh sát vang lên từ phương xa, cảnh

sát xuyên qua đống sinh viên, thuần thục, trực tiếp bắt giữ tên biến thái điên
cuồng, còng tay lại, giải đi.

Nhìn tên biến thái bị giải đi, Lâm Khinh Ngữ mới từ từ bình tĩnh lại từ

trong ngực Tô Dật An.

Lồng ngực ấm áp của Tô Dật An như trở thành điểm tựa duy nhất

trong làn nước lạnh lẽo cho cô. Nhưng không để cô lệ thuộc vào đủ lâu, Tô
Dật An đã nửa ép buộc dẫn cô ra khỏi nước: "Lâm Khinh Ngữ, em bị
thương ở đâu?"

Lên bờ, Lâm Khinh Ngữ ngồi, Tô Dật An kiểm tra khắp người cô: "Bị

thương ở đâu?"

Lúc này Lâm Khinh Ngữ lại nhếch miệng mà cười cười: "Tô Dật An,

anh bây giờ, là đang rất sợ hãi sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.