KHINH NGỮ - Trang 279

Thấy trên tay cô còn đeo băng gạc, mắt Phan Quyên đỏ lên, vừa tức

giận, vừa đau lòng, đi tới bên Lâm Khinh Ngữ túm lấy cánh tay cô, tay run
run, môi run lên, ngại vì đang ở nơi công cộng, chỉ đành thấp giọng mắng
cô: "Con ở trường xảy ra chuyện lớn như vậy! Diễn đàn lê quý đôn. Làm
sao con lại không chịu nói với mẹ!"

Lâm Khinh Ngữ mất một lát mới phản ứng kịp: "Sao mẹ biết......"

"Con còn dám hỏi làm sao mẹ biết hay à? Nếu không phải là mẹ cảm

thấy dạo này con rất lạ, nhờ tiểu Lưu ở nhà bên lên diễn đàn trường con
xem...... Vốn định tin tức về chuyên ngành của con, ai biết con lại xảy ra
chuyện như vậy......" Bà nhìn tay Lâm Khinh Ngữ, đau lòng vuốt vuốt,
"Nếu mẹ mà không biết, con cũng định không nói cho mẹ biết sao? Cái
thằng bé này!"

Vãi, mẹ cô cũng biết lên mạng xem tin tức của trường rồi......

Lâm Khinh Ngữ nhất thời không biết nói gì.

"Tiểu Vũ, xảy ra loại chuyện đó con nên về nhà, việc học quan trọng,

nhưng sao có thẻ so với sự an toàn của con! Con mà xảy ra chuyện gì,
mẹ......"

"Con tự có chừng mực mà." Lâm Khinh Ngữ đẩy tay Phan Quyên ra.

Lâm Khinh Ngữ biết, cô đang kháng cự lại sự quan tâm của Phan

Quyên, hoặc là nói, bây giờ cô không có cách nào tiếp nhận sự quan tâm
của Phan Quyên, bởi vì nếu như dùng thân phận con trai đón nhận yêu
thương của Phan Quyên, cảm giác kia giống như là cô đang dùng một thứ
đồ ăn trộm được......

Khiến cho cô cảm thấy rất thấp kém.

Cô không muốn thấp kém.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.