KHINH NGỮ - Trang 433

Khung cảnh nhất thời hơi trầm mặc, đúng lúc này, Tô Dật An đột

nhiên liếc nhìn Tô Hạ: “Tôi nghe Khinh Ngữ nói, cô say xe có vẻ tương đối
nghiêm trọng, ngồi hàng phía trước có thể sẽ khá hơn một chút, cô ngồi đây
đi, tôi và Khinh Ngữ ra phía sau.”

Nói xong, hoàn toàn bất chấp cảm nhận của Chu Nghị Huy đứng lên,

kéo tay Lâm Khinh Ngữ, sau đó lui về hàng phía sau.

Tô Hạ lập tức nhanh chóng ngồi xuống: “Chu tổng.” Tô Hạ cười chào

hỏi Chu Nghị Huy, “Tôi hơi say xe, làm phiền chăm sóc.”

Chu Nghị Huy chỉ gật đầu: “Say xe thì uống thuốc say xe trước.”

“Tôi dị ứng với thuốc say xe.”

Chu Nghị Huy nhướn mày: “Vậy cô theo tới làm cái gì, hành trình đi

đi về về hơn mười tiếng ngồi xe.”

“Theo đuổi anh đó.” Tô Hạ đáp thẳng thắn lại trực tiếp, nghe mà Chu

Nghị Huy trầm mặc không nói.

Lâm Khinh Ngữ và Tô Dật An ngồi yên ở hàng sau, cô liếc nhìn

khuôn mặt nghiêm trang giả bộ như nhìn ngoài cửa sổ của Tô Dật An, sau
đó nắm lấy tay anh: “Cám ơn anh đã giành chỗ cho Tô Hạ.”

Tô Dật An chỉ vểnh môi.

Anh mới không giành chỗ cho Tô Hạ đâu, anh chỉ chiếm một vị trí vì

mình.

Lộ trình đi khu tham quan du lịch của xe buýt mất năm sáu giờ, Tô Hạ

đúng là say xe, buổi sáng cô không ăn bất cứ thứ gì, mặc dù cô mạnh mẽ
lên tinh thần nói chuyện với Chu Nghị Huy, nhưng chống đỡ một hai giờ,
thì hoàn toàn không chịu nổi, cô ngửa đầu ngã vào trên ghế dựa, nhắm mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.